(1417) TRỌNG TÍNH KHẢ THI
(1417) TRỌNG TÍNH KHẢ THI
Qui định nào thiếu tính khả thi,
Làm phiền dân nên bỏ ngay đi!
Những điều luật khiến dân thêm khổ?
Chỉnh sửa lại liền, giữ ích chi?!
Phương Minh (10/1987)
(1417) TRỌNG TÍNH KHẢ THI
Qui định nào thiếu tính khả thi,
Làm phiền dân nên bỏ ngay đi!
Những điều luật khiến dân thêm khổ?
Chỉnh sửa lại liền, giữ ích chi?!
Phương Minh (10/1987)
(1416) BÀY THÊM RA
Các quan đừng có vẻ bày ra,
Giúp dân bớt khổ, thôi kêu ca!
Đã bảo vì dân sao lạ thế?
Hành dân mà nở vậy sao a?!
Phương Minh (10/1987)
(1415) XÂY NỀN HÀNH CHÁNH
Một đất nước xem thường kỷ cương,
Thi nhau bày vẻ rối không lường!
Xây nền hành chánh không bền vững,
Hậu quả nào ai có thể lường!
Phương Minh (10/1987)
(1414) MUỐN ĐƯỢC LÒNG DÂN
Muốn được lòng dân dể lắm mà,
Dừng ngay những việc dân kêu ca!
Chủ trương nào cũng vì dân lợi,
Tình cảm quan, dân thắm thiết ra!
Phương Minh (10/1987)
*2016 : 27/5 (398)
(1413) HOANG TƯỞNG LÀM LIỀU
Làm trái với qui luật tự nhiên,
Con người luôn gặp lắm điều phiền!
Ước mơ đâu thể thành hiện thực,
Hoang tưởng làm liều phải sớm kiêng!
Phương Minh (10/1987)
(1412) “CÓ CHÍ THÌ NÊN”
Vạch sẳn cho con một hướng đi,
Mong con theo đuổi chẳng nề chi!
Thành công, thất bại do con cả,
“Có chí thì nên” chẳng khó gì?!
Phương Minh (6/1987)
(1411) DÂN KHÓ QUÊN
Tưởng có gốc to ghế mãi bền,
Quơ quào, vơ vét mong giàu lên!
Nay vào lao gở từng tờ lịch,
Tội lổi nầy dân khó thể quên!
Phương Minh (6/1987)
(1410) ĐỤNG LÀ BAY CHỨC
Dưới làm sai, trên biết hay không?
Biết rất rõ mà sợ mất lòng!
Bởi dưới có ô dù quá vững,
Đụng vào, còn chức, khó lòng mong!
Phương Minh (6/1987)
(1409) TÌM HẠNH PHÚC
Tham vọng cá nhân làm nhức đầu,
Tương lai mù mịt biết về đâu?!
Vì đời cống hiến không nề khổ
Hạnh phúc muốn tìm đâu mấy lâu?!
Phương Minh (6/1987)
(1408) TIN PHONG THỦY
Tin thầy phong thủy là lầm liền,
Họ vẻ bày ra lắm chuyện phiền!
Ai quá tin cũng đều bị thiệt?
Ít ra là cũng tốn hao tiền?!
Phương Minh (6/1987)
*2016 : 4/6 (402)
(1407) TIN BÓI TOÁN
Vợ tuổi Dần, chồng chết hết sao?
Mê tín dị đoan được chi nào?!
Quá tin bói toán càng nguy khốn,
Họa rước vào thân ắt phải cao!
Phương Minh (6/1987)
(1406) DÂN NHỚ CÔNG QUAN
Việc lợi nước dân nhất quyết làm,
Lợi riêng tư chẳng chút nào ham!
Quan nào sống trọn đời như thế,
Công họ dân quên rất khó kham!
Phương Minh (6/1987)
(1405) CÒN MÃI CÔNG LAO
Nhiệm vụ công dân giử được tròn,
Giúp cho nhân cách rực màu son!
Cả đời cống hiến không nề khổ,
Chắc chắn công lao mãi mãi còn!
Phương Minh (6/1987)
(1404) DÂN LỢI
Trên bày nhiều việc chẳng cần chi,
Dưới mệt ứ hơi đâu lợi gì?!
Dân lợi cần hơn là hình thức,
Dân không thấy lợi bỏ ngay đi!
Phương Minh (6/1987)
(1403) GIỮ GHẾ
Lợi quyền dân tộc đặt lên trên,
Chiếc ghế đang ngồi càng vững bền!
Nếu có quan nào làm ngược lại,
Ghế lung lai, uy mất,…đừng quên!
Phương Minh (6/1987)