(1480) HẾT ĐAU VÀ SỢ

(1480) HẾT ĐAU VÀ SỢ
Nổi đau, nổi sợ của người dân,
Mong ước sao mau giảm bớt dần;
Dân hết đau và không thấy sợ,
Quan và dân  mới dể thân, gần!
Phương Minh (12/1977)

 

*(1476 – A52) QUAN VÌ DÂN

*(1476 – A52) QUAN VÌ DÂN

Con đường phía trước lắm gai chông,
Lực bất tòng tâm có khổ không?
Nhìn nước khó khăn luôn bận trí,
Thấy dân buồn khổ chẳng an lòng.
Đời dân hạnh phúc : điều tâm nguyện
Thế nước hùng cường : đích ước mong;
Nếu được nhiều quan tâm tốt thế,

Dân đâu ngần ngại góp tài, công!

Phương Minh (15/6/2016)

 

*(1476 – A51) LỜI KHUYÊN CHÍ TÌNH

*(1476 – A51) LỜI KHUYÊN CHÍ TÌNH

Ôm mộng trèo cao tìm lợi danh,

Chí tài không có mộng sao thành?
Nhờ dùng thủ đoạn quyền thêm rộng,
Bởi dựa ô dù chức lớn nhanh!
Gặp lúc hên thời vui mộng đạt,
Đến khi mất thế tỏa mùi  tanh!
Sao bằng cống hiến tùy năng lực,
Dân nước ghi công lưu sử xanh!

Phương Minh (15/6/2016)

*2016:  28/6 (431), 23/9 (475)

 

 

 

*(1476 – A50) NHÂN LOẠI CÙNG VUI

*(1476 – A50) NHÂN LOẠI CÙNG VUI

Do có niềm vui lẩn nổi đau,
Cuộc đời sáng, tối đổi thay màu;
Ước mơ bốn bể luôn đoàn kết,
Hy vọng năm châu cùng mạnh giàu.
Áp bức bặt tâm, thôi chống đối,
Bất công vắng bóng, hết giành nhau;
Khi toàn nhân loại hòa thuận sống,
Phồn thịnh, hòa bình đến rất mau!

Phương Minh (15/6/2016)

 *2016: 15/6 (413)

 

 

*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

(Họa bài NGUYỆT LÃO CƠ CẦU của Nguyên Nhật)

Chưa mấy thân quen mà nhớ mong
Do buồn đon lẻ ước mơ chồng
Bập bềnh sông nước đò xuôi trẩy
Quạnh quẻ đời hoa luống nhớ mong
Cuộc sống thiếu vui vì lẻ nhạn
Cảnh đời thêm khổ bởi cô phòng
Nỗi buồn đon lẻ luôn ray rức
Héo úa đời hoa có uổng không?!

Phương Minh (12/6/2016)

*2016:

_______________________________

NGUYỆT LÃO CƠ CẦU

Tác giả : Nguyên Nhật

Thoắt đã bao lần Hạ đỏ mong
Nhìn mơ mộng úa tuổi thêm chồng
Năm chờ tháng đợi đò xuôi trẩy
Bến dõi theo ngày vọng buổi trông
Mãi vướng đìu hiu đời lẻ nhạn
Còn vương quạnh quẽ kiếp cô phòng
Tơ hồng Lão Nguyệt bày thêm rối
Để bấc Đông về lại cũng không…

*(1476 – A48) MƠ XA

*(1476 – A48) MƠ XA

Muôn hoa khoe sắc rồi dần tàn,
Cuộc sống vui, buồn bởi hợp, tan;
Sai, đúng phân rành cần thiết lắm,
Nhục, vinh hiểu rỏ lợi vô vàn.
Hòa vào đời hứng, vui chan chứa,
Tách biệt đời buồn, khổ ngập tràn;
Cùng góp công làm đời được lợi,
Khiến trần gian không khác thiên đàng.!.

Phương Minh (12/6/2016)

*2016:

 

 

*(1476 – A47*) CHIỀU BUỒN

*(1476 – A47*) CHIỀU BUỒN

( Họa bài  TÍM HOÀNG HÔN của Đông Tà)

Nổi buồn hòa lẫn ánh hoàng hôn,
Tím cả không gian, tím cả  hồn!
Ngày tháng dần trôi tim vẫn rộn,
Vui buồn gợi nhớ tình còn chôn!
Người xưa biền biệt còn đây chốn,
Chuyện củ khơi lên nổi nhớ dồn!
Nhớ, nhớ, thương, thương, lòng chẳng ỗn,
Nổi buồn hòa lẫn ánh hoàng hôn!

Phương Minh (12/6/2016)

__________________________

TÍM HOÀNG HÔN

Tác giả : Đông Tà

Chân trời đã nhộm ánh hoàng hôn
Dõi mắt mà trông tím cả hồn
Cách biệt bao mùa tim chẳng rộn
Bên thềm nắng ủ vết tình chôn
Người đi xa mãi còn đây chốn
Kẻ ở ôm thêm nỗi nhớ dồn
Vắng lặng điu hiu lòng bất ổn
Chân trời đã nhộm ánh hoàng hôn

 

(1475) LỢI ĐỜI VÀ HẠNH PHÚC

(1475) LỢI ĐỜI VÀ HẠNH PHÚC
Học ở trường đời cả dở, hay,
Theo hay, tránh dở lợi nhiều thay!
Phân chia lợi, hại rồi theo, tránh,
Làm lợi đời hạnh phúc đến ngay!
Phương Minh (7/1965)

*2016:  28/6 (431)

*2017:  8/11

 

 

 

*(1474 – A46*) NỐI LẠI TÌNH XƯA

*(1474 – A46*) NỐI LẠI TÌNH XƯA

(Họa lại bài HỎI EM của Hung Vu)

Tình xưa, nghĩa củ có còn không,

Mà khiến riêng ai thổn thức lòng?.
Ánh mắt long lanh lưu luyến mãi,
Làn môi hồng thắm gợi sầu mong.
Dù bao kỷ niệm theo mây gió,
Vẫn lắm nghĩa tình đáng ngóng trông
Nối lại tình xưa đâu đã muộn,
Giúp lòng thêm ám đón đông phong

Phương Minh (7/6/2016)

_________________________________.

HỎI EM

Tác giả : Hung Vu

Duyên tình mới đó có còn không ?
Để lại trong anh thổn thức lòng
Nỗi nhớ làn môi còn đọng mãi
Miềm thương ánh mắt hẳn đang mong
Xuân qua én liệng đang chờ gió
Hạ đến quyên về dõi mắt trông
Dẫu muộn duyên trời đâu đã muộn
” Đào hoa y cựu tiếu đông phong “