Đã chỉnh sửa :
**(0109 – B18) THẾ GIỚI HẾT ĐÀN BÀ
1*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Chắc chắn đàn ông chết trẻ mà !
Hạnh phúc lứa đôi đâu có được,
Nguồn vui thiên phú kiếm sao ra?!
2*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Hoa biết nói còn đâu nữa mà!
Tâm sự cùng ai? Ai gợi hứng?
Làm sao thể hiện tính trăng hoa?!
3*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Buồn, khổ,… ai nghe mà kể ra:
Ý nghĩa đời thường đâu có nữa,
Ước mơ hạnh phúc mãi xa ta!
4*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Nhạc sĩ tài hoa thành lạ, xa !
Thiếu những lời ca nghe nhức óc,
Nỗi buồn đơn độc lại thêm ra!
5*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Chỗ gửi mầm tìm mãi chẳng ra!
Đành phải nhìn xem mầm tự hủy,
Loài người tuyệt chủng tất nhiên mà!
(16/10/2013)
(Bài thơ được đăng lại sau khi chỉnh sửa)
3/3 (63), 12/10 (266)
*2016 : 7/3 (317)
*2017 : 19/10
_________________________
Nguyên tác :
*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Chắc chắn đàn ông chết trẻ mà !
Nguồn vui thiên phú còn đâu nữa,
Giây phút thần tiên mãi mãi xa…!
* Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Loại hoa biết nói còn đâu mà!
Các ông buồn có ai tâm sự ?
Còn dịp nào vui say ngắm hoa?!
* Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Chắc ông nào cũng phải kêu ca :
Cuộc đời đơn lẻ, ôi, buồn tẻ,
Một nửa kia đâu dể tách xa!
*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Còn đâu những nhạc sĩ tài hoa ?!
Suốt ngày dạo nhạc nghe càng thắm,
Buộc các ông loại cố tật ra!
*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Có mầm, chổ gửi tìm đâu ra?!
Đàn ông đành chịu cho mầm chết,
Tuyệt chủng loài người ắt xãy ra !
(16/10/2013)