*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

(Họa bài NGUYỆT LÃO CƠ CẦU của Nguyên Nhật)

Chưa mấy thân quen mà nhớ mong
Do buồn đon lẻ ước mơ chồng
Bập bềnh sông nước đò xuôi trẩy
Quạnh quẻ đời hoa luống nhớ mong
Cuộc sống thiếu vui vì lẻ nhạn
Cảnh đời thêm khổ bởi cô phòng
Nỗi buồn đon lẻ luôn ray rức
Héo úa đời hoa có uổng không?!

Phương Minh (12/6/2016)

*2016:

_______________________________

NGUYỆT LÃO CƠ CẦU

Tác giả : Nguyên Nhật

Thoắt đã bao lần Hạ đỏ mong
Nhìn mơ mộng úa tuổi thêm chồng
Năm chờ tháng đợi đò xuôi trẩy
Bến dõi theo ngày vọng buổi trông
Mãi vướng đìu hiu đời lẻ nhạn
Còn vương quạnh quẽ kiếp cô phòng
Tơ hồng Lão Nguyệt bày thêm rối
Để bấc Đông về lại cũng không…

(1372) MONG NGÀY GẶP LẠI

(1372) MONG NGÀY GẶP LẠI
Người quen xưa, nay biết tìm đâu?
Cứ mãi chờ mong sao khỏi sầu?!
Đồng cảm tạo ra bao kỷ niệm,
Mong ngày gặp lại chẳng còn lâu!
Phương Minh (11/1978)

*2016 :

 

 

(1370) CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG

(1370) CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG
Còn gì lạ hơn chuyện yêu đương,
Mới liếc nhìn nhau đã nhớ thương!
Nhiều cuộc tình lùi vào dĩ vãng,
Niềm vui, nỗi nhớ vẫn còn vương!
Phương Minh (11/1978)

*2016 :

 

 

 

 

(1368) KỸ NIỆM XƯA

(1368) KỸ NIỆM XƯA
Tưởng thời gian giúp mình quên sầu,
Giờ mới hay có quên được đâu!
Kỷ niệm xưa còn lưu luyến mãi,
Cứ luôn lởn vởn ở trong đầu!
Phương Minh (11/1978)

*2016 :

 

(1365) DỨT HẲN ĐƯỜNG TƠ

(1365) DỨT HẲN ĐƯỜNG TƠ
Dứt hẳn đường tơ khó lắm nghen,
Nhiều đường ràng buộc đã thành quen!
Thoát ra tưởng dể mà đâu dể,
Khi cuộc tình còn lắm rối ren!
Phương Minh (7/1973)

*2016 :