*(1644 – A58*) LUẬN KHÔN, DẠI

*(1644 – A58*) LUẬN KHÔN, DẠI

(Họa bài “DẠI KHÔN” của Nguyễn Bỉnh Khiêm)

Phân rành khôn, dại mới là khôn,
Luôn miệng khoe khôn đâu chắc khôn?!
Tự ỷ mình khôn thường hoá dại,
Cứ chê người dại khó thành khôn!
Biết nhiều dể tránh làm điều dại,
Hiểu ít khó nhìn ra việc khôn;
Thiên hạ có người khôn, kẻ dại,
Khôn mà khiêm tốn lại cáng khôn!

Phương Minh (9/1965)
1729(1644, A58, B27)

*(1648 – A59*) MỪNG TẾT DƯƠNG LỊCH
MỪNG năm mới rực rỡ màu hoa,
TẾT đến bừng vui khắp nước nhà;
DƯƠNG thế phồn vinh thay lạc hậu,
LỊCH trình phát triển tránh can qua.
VỮNG tâm theo đuổi đường dân lợi,
BƯỚC thẳng không hề ngại nẻo xa;
TIẾN tới toàn dân cùng giúp nước,
.NHANH giàu trên thế mạnh dần ra!
Phương Minh (9/1965)
1734(1648, A59, B27)

 

____________________

DẠI KHÔN

Nguyễn Bỉnh Khiêm

Làm người có dại mới nên khôn
Chớ dại ngây si,chớ quá khôn
Khôn được ích mình,đừng rẽ dại
Dại thì giữ phận,chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại
Gặp thời dại cũng hoá thành khôn.

__________________________

KHÔN – DẠI
******
Có lần chót dại mới nên khôn
Thời thế thức thời ấy rất khôn
Khôn quá bon chen thì hoá dại
Dại nhiều biết tránh sẽ thành khôn
Ở đời “chữ biết” ai bảo dại
Biết cách cân bằng ắt tới khôn
Vốn dĩ nhân gian chê trách dại
Hoà đồng nhân cách mới nên khôn.

————————-

Nguyen Manh Hung

Họa cùng Phương Xuân này
DẠI VÀ KHÔN

Cuộc sống chắc ẩn Dại và Khôn
Ai cũng nghĩ rằng đã rất Khôn
Nhưng xót xa thay còn rất Dại
Biết nhiều hiểu rộng dễ thành Khôn
Nghĩ suy tính toán thì bớt Dại
Hiểu biết cân đo chắc sẽ Khôn
Cuộc sống so bì Khôn với Dại
Dung hòa mềm mỏng mới là Khôn.

*************

 

 

*(1485 – A54*) QUÀ NGÀY 8/3

*(1485 – A54) QUÀ NGÀY 8/3

(Họa bài HỌP BÀN 8/3 của Khuyết Danh)

Giới nam ngồi lại thử bàn đi!
Ngày tám tháng ba tặng thứ gì?
Một bó hoa tươi đâu tốn nhỉ,
Mấy tờ bạc chẵn có hao chi?
Được lòng nữ giới là hơn vậy,
Thích chí nam nhân cũng bởi vì:
Dù trách người đời bày lắm chuyện,
Nhìn nàng vui chàng vẫn cười hi!
Phương Minh (7/3/2016)

_______________________________________

HỌP BÀN 8/3

Ơ nầy các cụ hãy bàn đi
Cái vụ ngày mai tính kiểu gì
Nữa cắc không còn đau đớn nhỉ
Đôi hào chẳng có nhẹ nhàng chi
Người rên khổ lắm là sao vậy
Kẻ khóc nghèo hơn cũng bởi vì
Phụ nử hay đòi hoa với quả
Thôi cười một tiếng khỏi buồn …hi…
_______________Khuyết Danh 7/3/2016

KHÔNG THOÁT

Không thóat cơ mà vẫn cố đi
Quà mua cho đủ chớ kêu gì
Trà thơm mổi buổi đôi bình rót
Rướu ám bao ngày nữa chén chi
Ngõ dưới hồ sâu ông hãy nhớ
Nhà trên nệm ấm cụ nên vì
Tai nghe có thủng ghi vào nhé
Kẻo lở mai nầy khóc cũng hi
_______________Sông Quê Sông Quê

*(1485 – A53*) NHÌN VẬN NƯỚC

*(1485 – A53*) NHÌN VẬN NƯỚC

(Họa bài KIẾP LÊNH ĐÊNH của Hung Vu)

Như thuyền giữa biển cứ lênh đênh,
Vận nước trôi trên sóng gập ghềnh;
Độc lập đường đi, không lái vẹo;
Trường tồn hướng tiến, chẳng chèo vênh.
Nước nguy sao nở quên dân phận?
Dân khổ đâu đành nhìn nước chênh;
Vận mệnh nước ta ta phải định,
Ước mơ chưa thỏa lòng buồn tênh?!
Phương Minh (4/7/2016)

____________________________________________

Hung Vu với Văn Lễ Võ7 người khác.

Hôm qua lúc 14:57 ·

THÚ VUI XƯỚNG HỌA ĐƯỜNG THI

KIẾP LÊNH ĐÊNH – Xướng

Trần gian một kiếp sống lênh đênh
Vượt xoáy mưa chan đổ cuối duềnh
Mảng vỡ còng lưng khôn lái vẹo
Buồm nghiêng thắt dạ khó chèo vênh
Xuôi dòng đọc tấu bài “ duyên phận ”
Ngược nước đồng ca khúc “ sắp chênh ”
Thế sự luân hồi ai đoán định
Niềm vui khó chuộc dạ buồn tênh

Vang Xuan 2016 – 7 – 2

GÁI GÓA – Họa tá / đảo vận

Gái góa không chồng tưởng nhẹ tênh
Nào hay thiếu vắng hóa chông chênh
Chuông vàng đã điểm … kèn không thổi
Khánh ngọc đổ hồi … trống lại vênh
Gió lộng sông dài thuyền ngả ngón
Mây bay biển rộng nước cứ dềnh
Không chồng được ví không lèo lái
Trọn kiếp lênh đênh mãi vẫn đênh

Hung Vu 2016 – 7 – 2

VẬN SỐ – Họa

Vận số đà ” lênh ” ắt phải ” đênh ”
Mưa tuôn nước cuốn thế nên duềnh
Mây lùa rộn rã nên chèo chống
Gió đẩy tưng bừng cũng đã vênh
Những tưởng duyên đầy hoài mộng ước
Ai ngờ nghĩa cạn bởi chông chênh
Trầm luân bể khổ bao giờ dứt
Bởi nổi nhiêu khê chắng muốn tênh

Nguyễn Thị Hà

KIẾP LỤC BÌNH – Họa

Bọt bèo trọn kiếp phải lênh đênh
Sóng cuộn mưa tuôn chỉ dập dềnh
Cánh tím mong manh không sợ vẹo
Đài xanh mập mạp chẳng lo vênh
Dòng trong nước nổi tươi ” duyên phận ”
Vũng đọng bùn hôi rũ ” sắp chênh ”
Bể ái trầm luân do trời định
Eo xèo bợ dạt ngẫm buồn tênh !

Trần Thị Thanh Xuân

LẼ Ở ĐỜI – Họa

Một chút công danh gánh nhẹ tênh
Tiền tài, địa vị dẫu lênh đênh
Chân thành, thẳng thắn lòng thanh thản
Xảo quyệt, quanh co dạ chấp chênh
Số phận, tài năng thường khó thuận
Tình duyên, đức hạnh lẽ nào vênh ?
Trên đời hạnh phúc cần vươn tới
Nước chảy bèo trôi sóng vỗ duềnh .

Nguyễn Quang Chính

TRẦN AI

Số đã ” lênh ” rồi hẳn phải ” đênh ”
Bè trôi sóng cuốn cứ leo duềnh
Cừ khôi bác lái thuyền còn vẹo
Cự phách chú chèo mũi vẫn vênh
Cất tiếng lang thang câu uất phận
Ca bài quẫn bách khúc chông chênh
Than ơi cõi tục đời muôn nẻo
Thắt dạ “buồn” kề với chữ ” tênh ”

Vang Xuan 2016 – 7 – 2

KIẾP LÊNH ĐÊNH – Họa
(Bài họa cùng tên – gửi bạn Hùng Vũ)

Thuyền con vươt thác khá lênh đênh
Lũ cuốn cành khô cản giữa duềnh.
Bé mọn tình đời ai dễ vượt
Lớn lao phận mỏng sống không vênh,
Thà xuôi sóng cả bền tay lái,
Khó ngược dòng êm vững cánh chênh
Trong kiếp vô thường đâu định mệnh,
Ai mong nghịch cảnh nở buồn tênh

Duy Luân Nguyễn 2016 – 7 – 5

*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ

(Họa bài NGUYỆT LÃO CƠ CẦU của Nguyên Nhật)

Chưa mấy thân quen mà nhớ mong
Do buồn đon lẻ ước mơ chồng
Bập bềnh sông nước đò xuôi trẩy
Quạnh quẻ đời hoa luống nhớ mong
Cuộc sống thiếu vui vì lẻ nhạn
Cảnh đời thêm khổ bởi cô phòng
Nỗi buồn đon lẻ luôn ray rức
Héo úa đời hoa có uổng không?!

Phương Minh (12/6/2016)

*2016:

_______________________________

NGUYỆT LÃO CƠ CẦU

Tác giả : Nguyên Nhật

Thoắt đã bao lần Hạ đỏ mong
Nhìn mơ mộng úa tuổi thêm chồng
Năm chờ tháng đợi đò xuôi trẩy
Bến dõi theo ngày vọng buổi trông
Mãi vướng đìu hiu đời lẻ nhạn
Còn vương quạnh quẽ kiếp cô phòng
Tơ hồng Lão Nguyệt bày thêm rối
Để bấc Đông về lại cũng không…

*(1476 – A47*) CHIỀU BUỒN

*(1476 – A47*) CHIỀU BUỒN

( Họa bài  TÍM HOÀNG HÔN của Đông Tà)

Nổi buồn hòa lẫn ánh hoàng hôn,
Tím cả không gian, tím cả  hồn!
Ngày tháng dần trôi tim vẫn rộn,
Vui buồn gợi nhớ tình còn chôn!
Người xưa biền biệt còn đây chốn,
Chuyện củ khơi lên nổi nhớ dồn!
Nhớ, nhớ, thương, thương, lòng chẳng ỗn,
Nổi buồn hòa lẫn ánh hoàng hôn!

Phương Minh (12/6/2016)

__________________________

TÍM HOÀNG HÔN

Tác giả : Đông Tà

Chân trời đã nhộm ánh hoàng hôn
Dõi mắt mà trông tím cả hồn
Cách biệt bao mùa tim chẳng rộn
Bên thềm nắng ủ vết tình chôn
Người đi xa mãi còn đây chốn
Kẻ ở ôm thêm nỗi nhớ dồn
Vắng lặng điu hiu lòng bất ổn
Chân trời đã nhộm ánh hoàng hôn

 

*(1474 – A46*) NỐI LẠI TÌNH XƯA

*(1474 – A46*) NỐI LẠI TÌNH XƯA

(Họa lại bài HỎI EM của Hung Vu)

Tình xưa, nghĩa củ có còn không,

Mà khiến riêng ai thổn thức lòng?.
Ánh mắt long lanh lưu luyến mãi,
Làn môi hồng thắm gợi sầu mong.
Dù bao kỷ niệm theo mây gió,
Vẫn lắm nghĩa tình đáng ngóng trông
Nối lại tình xưa đâu đã muộn,
Giúp lòng thêm ám đón đông phong

Phương Minh (7/6/2016)

_________________________________.

HỎI EM

Tác giả : Hung Vu

Duyên tình mới đó có còn không ?
Để lại trong anh thổn thức lòng
Nỗi nhớ làn môi còn đọng mãi
Miềm thương ánh mắt hẳn đang mong
Xuân qua én liệng đang chờ gió
Hạ đến quyên về dõi mắt trông
Dẫu muộn duyên trời đâu đã muộn
” Đào hoa y cựu tiếu đông phong “

*(1474 – A45*) NHỚ KỶ NIỆM XƯA

*(1474 – A45*) NHỚ KỶ NIỆM XƯA

( Họa nguyên vận bài LỆ Của Mộng Cầm)

Chôn mối tình xưa tận đáy lòng,
Dù ai quên, mình vẫn còn mong…
Tưởng đã quên luôn chửng đôi bận,
Nào hay nhớ lại cũng bao vòng.
Nghĩa củ làm sao không nhớ suốt,
Tình xưa đâu dể chẳng thầm trông.
Chưa từng dang dở nào ai biết,
Nhớ kỷ niệm xưa lệ ứa dòng

Phương Minh (7/6/2016)

__________________________

LỆ
Tác giả:Mộng Cầm

Định mệnh lìa nhau nức nở lòng
Bên trời vẫn gợi những ngày mong
Âm thầm mặt tủi chừng đôi bận
Lặng lẽ hồn đau cỡ mấy vòng
Bởi giọt ân tình luôn thắm suốt
Do nguồn ái nghĩa mãi bền trong
Đêm dài quạnh quẽ chàng đâu biết
Thổn thức mình em lệ ứa dòng
(Viết cho người em yêu)
@@@@@@@@@@
SẦU
Họa

Ôm sầu lặng lẽ nỗi nhớ mong
Số mệnh trời xô xé nẫu lòng
Biết để mà chi rồi vỡ mộng
Không xe chẳng đẩy lấy gì trong
Chiều ngơ sáng ngẩn vào ra ngóng
Tối đến chăn đơn quấn mấy vòng
Suối lệ tuôn tràn đầm gối chiếc
tim côi thắt quặn xéo tan lòng
PHQ
Bài của anh Phạm Hồng Quang

_________________________________

 

*(1474 – A44*) NÚI ĐÔI

*(1474 – A44*) NÚI ĐÔI

(Họa nguyên vận bài ĐÀO TIÊN của Nguyễn Thị Hà)

Chợt thấy núi đôi mấy kẻ lơ,

Trừ khi hai mắt đã lờ mờ,

Làn da mịn sáng nhiều người ngó,

Cặp núi căn phòng ít kẻ ngơ.

Ngắm nghía thêm vui, thèm nhỏ dải,

Mân mê sản khoái, khó thờ ơ;

Nam nhi còn có ai không thích,

Thứ đẹp tuyệt trần như thế cơ?!

Phương Minh (7/6/2016)

__________________________

THÚ VUI XƯỚNG HỌA THƠ ĐƯỜNG

ĐÀO TIÊN – Xướng

Hai quả đào tiên để..lẳng lơ
Ai mà chẳng ngắm đấy đang mờ
Anh kia mắt ếch đang nhòm ngó
Chị nọ môi ong vẫn cứ ngơ
Tướng sĩ ông Nghè còn nhỏ dãi
Bần dân kẻ sĩ chẳng thờ ơ
Nhân sinh có mấy ai không thích
Của quý phơi bày như thế cơ

Nguyễn Thị Hà 2016 – 6 – 4

BÁU PHẨM – Họa
Họ để ra rồi nũng nỉnh lơ
Mi đui mắt hếch cũng không mờ
Nam nhi chán vạn người nghiêng ngó
Lãi bạch vô vàn cụ ngẩn ngơ
Chuẩn tướng cong vòi la ngọng ngịu
Ba quân méo miệng khóc u ơ
Trời sinh báu vật mời ta đó
Chỉ trách anh hùng chẳng cứng cơ

Vang Xuan – Họa

LÊN XE – Họa
Lên xe một chặng hỏi anh lơ
Các cớ mần chi mở cửa mờ
Chen chúc bí hơi xin được ngỏ
Bồn chồn kẹt đứng cố làm ngơ
Giá mà che bớt phần trên hở
Lọ phải đậy dùm cái dưới ơ
Nhác thấy oản xôi chê mới lạ
Mắt buồn tay quậy ,mọ thiên cơ

Hung Tran Dai

TRÁI CẤM – Họa

Ai khoe trái cấm để lung lơ
Kẻ lại người qua mắt cũng mờ
Sĩ tử trông theo không bỏ lỡ
Quan quân ngó thấy khó làm ngơ
Gần rơm lửa đỏ chê chăng tá
Mỡ để gần mèo cũng khó …. ơ
Cái nắng đầu hè em muốn mát
Làm người vẫn cứ thích nhòm cơ

Hung vu 2016 – 6 – 4

KHOE – Họa đảo vận bài Đào tiên

Ai khoe trái cấm thế này …cơ
Kẻ lại người qua cũng phải …ơ
Sĩ tử trông theo không bỏ lỡ
Quan quân ngó thấy khó làm ngơ
Gầnrơm lửa đỏ chê càng lạ
Mỡ để gần mèo mắt cũng mờ
Cái nắng đầu hè em để vậy
Xin đừng ném đá các trai lơ

HV 2016 – 6 – 4

Vũ Lập Đào tiên đôi trái cứ lửng lơ
Hở hở chút thôi khối kẻ mơ
Dòm dòm ngó ngó trông như ngố
Khối kẻ điên điên cứ muốn sờ
Này này chị bảo cho mà biết
Chỉ ghé mắt trông chớ làm trò
Đã có tiếng rồi đây trái cấm
Ghé trông thì được đụng đừng mơ

______________________

 

 

*(1325 – A40*) BUỒN ĐỜI

*(1325 – A40*) BUỒN ĐỜI BUỒN ĐỜI

( Họa bài “CÁT BUI ĐỜI TA” của Nguyên Nhật)

Trần gian ngẩm kỷ đáng buồn cười,
Vừa mới chào đời lệ đã rơi;
Sướng, khổ đổi thay như mép võng,
Buồn, vui qua lại tựa vành nôi.
Ước mơ chẳng đạt sầu giăng bủa,
Hy vọng không thành nãn cảnh đời;
Ai đã thầm mong mau đổi phận,
Cũng buồn ngày tháng lạnh lùng trôi.

Phương Minh (01/12/2015)

__________________________

CÁT BUI ĐỜI TA
(Nđt)
Cùng em giữ lại nét môi cười
Thuở mới sinh thời lệ đã rơi
Mẹ thả niềm đau vào mép võng
Cha vùi nỗi khổ dưới vành nôi
Trời xanh cuộn khói sầu giăng bủa
Gió lộng lùa mây trãi đỉnh đời
Có những khi thầm mong đổi phận
Nhưng ngày tháng vẫn lạnh lùng trôi ./.
Nguyên Nhật
01/12/2015

*(1325 – A39*)TAN VỠ MỘNG YÊU

*(1325 – A39*) TAN VỠ MỘNG YÊU

( Họa bài “Tình thơ EM & TÔI” của Nguyên Nhật

Cứ tưởng cùng nhau thỏa mộng vàng,
Ngờ đâu người lại nỡ sang ngang;
Tình xưa tan biến miền phiêu lãng,
Nghĩa củ hòa theo nổi phũ phàng.
Đã quyết chạy theo tình phóng đãng,
Lại còn đeo đuổi cảnh giàu sang;
Mộng yêu tan vở buồn lai láng,
Giúp hiểu thêm sâu cỏi địa đàng..
Phương Minh (30/11/2015)

__________________________

Tình thơ EM & TÔI
(Nđt& lưu thuỷ đối , độc vận)
Nhớ mãi lần trao gởi mộng vàng
Nhưng rồi bỏ lỡ chuyến đò ngang
Giờ đây kẻ dạo miền phiêu lãng
Lại có người đan mảnh phũ phàng
Chỉ tại lòng mơ tình phóng đãng
Hay vỉ dạ ước cảnh giàu sang
Từ khi đẫm giọt buồn lai láng
Mới hiểu niềm đau cõi địa đàng ./.
Nguyên Nhật
30/11/2015

 

 

*(1317 – A28*) NHỚ THƯƠNG

*(1317 – A28*) NHỚ THƯƠNG

(Họa bài DỖ VỢ của Nguyên Nhật)

Khi hồn thơ nhập với hồn trăng,
Nhớ nhớ, thương thương cứ nhập nhằng;
Khổ bởi tình xưa đâu dể lặng,
Buồn vì nghĩa củ vẫn còn giăng.
Câu thề hòa lẩn dòng sông phẳng,
Lời hẹn thấm sâu bãi cát bằng;
Lòng lạnh mong sao trời có nắng,
Để đời bớt khổ bởi mùa băng!

Phương Minh (28/10/2015)

________________________

DỖ VỢ

(NĐT&Độc vận)

Thôi đừng trãi mộng với hồn trăng
Để bóng hình ai mãi nhập nhằng
Lỡ đoản thơ sầu say nốt lặng
Lần cung phím muộn trỗi đàn giăng
Lời mong đắm giữa dòng sông phẳng
Điểm hẹn vùi trong bãi cát bằng
Chẳng lẽ em rời xa vạt nắng
Cho tình lạnh buốt cà mùa băng ./.

Nguyên Nhật
27/10/2015

*2015 : 28/10 (279)

*(1317 – A27*) ƯỚC MONG

*(1317 – A27*) ƯỚC MONG

(Họa bài DỖ VỢ của Nguyên Nhật))

Một mình lẳng lặng ngắm nhìn trăng,
Chợt nhớ đến bao chuyện nhập nhằng;
Ước muốn biển Đông toàn sóng lặng,
Cầu mong dân Việt hết buồn giăng
Bất công thế giới mau san phẳng,
Áp bức năm châu sớm đạp bằng;
Hết cảnh mưa dầm liền đến nắng,
Mừng mùa nắng ấm thế mùa băng!

Phương Minh (27/10/2015)

________________________

DỖ VỢ

(NĐT&Độc vận)

Thôi đừng trãi mộng với hồn trăng
Để bóng hình ai mãi nhập nhằng
Lỡ đoản thơ sầu say nốt lặng
Lần cung phím muộn trỗi đàn giăng
Lời mong đắm giữa dòng sông phẳng
Điểm hẹn vùi trong bãi cát bằng
Chẳng lẽ em rời xa vạt nắng
Cho tình lạnh buốt cà mùa băng ./.

Nguyên Nhật
27/10/2015

*2015 : 27/10 (278)

 

 

*(1313 – A25*) NỖI BUỒN NHÂN THẾ

*(1313 – A25*) NỖI BUỒN NHÂN THẾ

( Họa bài HỒN THƠ của Phạm Giao)

Nhìn mấy đám mây trôi lững lờ,
Thi nhân được gợi mở hồn thơ;
Khổ buồn thời trước bay theo gió,
Yếu kém ngày nay khó hửng hờ!
Cuộc sống dân lành mưa nắng giải,
Đổi đời phải khác buổi ban sơ!
Làm sao hết được buồn ray rức :
Ôm ước mơ mà cứ mãi chờ…!
Phương Minh (15/10/2015)

*2015 :

__________________________

HỒN THƠ
  • Một cánh diều đơn cứ lững lờ
    Vi vu tiếng sáo thả hồn thơ
    Vãn thu lá rụng rơi theo gió
    Đông chớm cành trơ lặng hững hờ
    Má thắm phai màu mưa nắng dãi
    Môi hồng tàn úa buổi ban sơ
    Nghe như có tiếng lời ai oán
    Thiếu phụ từng đêm mỏi mắt chờ …

    14 / 10 / 2015
    PHẠM GIAO

 

 

________________________

*(1313 – A24*) HÒA NHẬP VÀO ĐỜI

*(1313 – A24*) HÒA NHẬP VÀO ĐỜI
( Họa bài HON của Nam Thái Dương)
Đời có niềm vui lẫn nỗi buồn,
Tự mình phấn đấu vượt ngoài khuôn:
Đừng nhìn mình thấp ham tâng bốc,
Chớ thấy người cao thích cúi luồn!
Ý tưởng bẫn nhơ nên tẩy sạch,
Hành vi tốt đẹp tránh đành hôn?
Dù cho thiên hạ đầy gian dối,
Vì lợi chung, hòa nhập, chớ chuồn!
Phương Minh(13/10/2015)

*2015 : 13/10 (267)

 

DỐI GIAN

Vét hết niềm vui với nỗi buồn
Đem về trộn dẻo đổ thành khuôn
Phơi khô gác bếp chờ hong khói
Sưởi nắng treo hiên đợi gió luồn
Khoé miệng tình thiu chưa rửa sạch
Quanh mồm ái thúi thủm mùi hôn
Môi thơm cũng lắm điều gian dối
Biết thế nhiều khi muốn bỏ chuồn ./.

Nguyên Nhật
13/10/2015

( BÀI HỌA)

==== SỐ PHẬN====
Cuộc sống khi vui có lúc buồn
Do là số phận đã vào khuôn
Ba chìm vất vả dòng đời tránh
Bẩy nổi long đong bể ái luồn
Buổi ấy tình yêu còn mãn nguyện
Giờ này hạnh phúc đã ly hôn
Ông trời sắp đặt nhân duyên rõ
Ngán ngẩm trần gian chỉ muốn chuồn
13.10.15
THÀNH LONG

SỰ THẬT.
Ngọc hay sẫm vết, chẳng nên buồn.
Vũ trụ , kim hoàn, hẳn có khuôn…!
Chạnh nghĩ nhà cao, đừng ngói cuốn
Vì chưng bão nổi, ắt giông luồn
Sinh thời trẻ nhíp , tu phòng hỗn
Sống tuổi thanh nhàn , học sẽ khôn.
Chẳng thích sau này hay cãi lộn
Cân siêng dạy bảo , chớ nên chuồn.!.
Minh Hiếu 13/10/2015.

Vịt Con
Vãi đất hạt yêu bặt tiếng buồn
Giữ gìn thước ngọc trọn vàng khuôn
Đã đầy nhựa sống căng mơ ước
Cạn kiệt buồn đau khóc cửa luồn
Xuân gọi hè sang say đón rước
Thu về đông lại ngọt môi hôn
Nồng nàn say điệu tình nhân bước
Đắm đuối hương yêu quyết chẳng chuồn.
Hihi. Vịt Con xin góp vui

Dung Nguyen.

Hãy Yêu bằng cả trái tim!

Yêu đương cũng giống cánh chuồn chuồn
Thay đổi theo mùa vẫn hoán luôn
Vui vẻ những khi trời nắng đẹp
Đau sầu là lúc đổ mưa tuôn
Hây hây má đỏ nồng câu ái
Dào dạt môi hồng đượm tiếng hôn
Hãy mặc thế gian đầy biến trá
CHỮ TÌNH BỀN CHẶT đúc thành khuôn!
Họa vui
Dung Nguyen.

 

 

*(1310 – A23)* KHI HẾT ĐÀN ÔNG

*(1310 – A23*) KHI HẾT ĐÀN ÔNG
(Hoa lại bài KHI KHÔNG CÓ ĐÀN ÔNG của Nguyên Nhật)

Khi nào thế giới hết đàn ông,
Còn đối tượng đâu để chọn chồng?!
Khổ bởi đơn thân khi gió lộng,
Buồn vì lẻ bóng lúc mưa đông!
Cả ngày thui thủi sầu cô đọng,
Suốt tối lơ mơ ngó khắp phòng..
Những lúc sóng tình cuồn cuộn dậy,
Mộng tình không thỏa đáng buồn không?!
Phương Minh  (8/10/2015)
________________________

KHI KHÔNG CÓ ĐÀN ÔNG
( Cảm tác từ bài thơ “THẾ GIỚI HẾT ĐÀN ÔNG” của Võ Văn Lễ )
Đến khi thế giới hết đàn ông
Kiếm ở đâu ra một tấm chồng
Thiếu nữ đơn lòng đêm gió lộng
Giai nhân lẽ gối tối mưa đông
Bờ môi nhạt sắc sầu cô đọng
Mái tóc phai hương lặng lẽ phòng
Nếu lỡ lúc tình đang dậy sóng
Hỏi rằng như thế có buồn không ?
Nguyên Nhật
8/10/2015