(1751(A71) VƯỢT CHÔNG GAI

Nhớ về quá khứ, nhìn tương lai,
Không biết tâm tình riêng với ai?!
Thời trẻ chí cao luôn nung nấu,
Tuổi già sức giảm kém bền dai!
Nguồn vui đạt mộng trông chờ mãi,
Nỗi khổ tan mơ lỡn vỡn hoài;
Người đủ thực tài mà vững chí,
Mới mong vượt được mọi chông gai!
Phương Minh (12/1995)

 1751(1653, A71, B27)

*2017 : 18/10

(1740) LÀM GƯƠNG CHO CON

(1740) LÀM GƯƠNG CHO CON
Dạy con bằng cách sống riêng mình,
Là cách giáo dục thật chí tình;
Gương tốt, hay con nhìn, học được ,
Tự rèn nhân cách ai đâu khinh?!
Phương Minh (5/1986)                                                                                                                                               1740(1651, A62,B27)

*(1644 – A58*) LUẬN KHÔN, DẠI

*(1644 – A58*) LUẬN KHÔN, DẠI

(Họa bài “DẠI KHÔN” của Nguyễn Bỉnh Khiêm)

Phân rành khôn, dại mới là khôn,
Luôn miệng khoe khôn đâu chắc khôn?!
Tự ỷ mình khôn thường hoá dại,
Cứ chê người dại khó thành khôn!
Biết nhiều dể tránh làm điều dại,
Hiểu ít khó nhìn ra việc khôn;
Thiên hạ có người khôn, kẻ dại,
Khôn mà khiêm tốn lại cáng khôn!

Phương Minh (9/1965)
1729(1644, A58, B27)

*(1648 – A59*) MỪNG TẾT DƯƠNG LỊCH
MỪNG năm mới rực rỡ màu hoa,
TẾT đến bừng vui khắp nước nhà;
DƯƠNG thế phồn vinh thay lạc hậu,
LỊCH trình phát triển tránh can qua.
VỮNG tâm theo đuổi đường dân lợi,
BƯỚC thẳng không hề ngại nẻo xa;
TIẾN tới toàn dân cùng giúp nước,
.NHANH giàu trên thế mạnh dần ra!
Phương Minh (9/1965)
1734(1648, A59, B27)

 

____________________

DẠI KHÔN

Nguyễn Bỉnh Khiêm

Làm người có dại mới nên khôn
Chớ dại ngây si,chớ quá khôn
Khôn được ích mình,đừng rẽ dại
Dại thì giữ phận,chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại
Gặp thời dại cũng hoá thành khôn.

__________________________

KHÔN – DẠI
******
Có lần chót dại mới nên khôn
Thời thế thức thời ấy rất khôn
Khôn quá bon chen thì hoá dại
Dại nhiều biết tránh sẽ thành khôn
Ở đời “chữ biết” ai bảo dại
Biết cách cân bằng ắt tới khôn
Vốn dĩ nhân gian chê trách dại
Hoà đồng nhân cách mới nên khôn.

————————-

Nguyen Manh Hung

Họa cùng Phương Xuân này
DẠI VÀ KHÔN

Cuộc sống chắc ẩn Dại và Khôn
Ai cũng nghĩ rằng đã rất Khôn
Nhưng xót xa thay còn rất Dại
Biết nhiều hiểu rộng dễ thành Khôn
Nghĩ suy tính toán thì bớt Dại
Hiểu biết cân đo chắc sẽ Khôn
Cuộc sống so bì Khôn với Dại
Dung hòa mềm mỏng mới là Khôn.

*************

 

 

(1622) THEO GƯƠNG TỐT

(1622) THEO GƯƠNG TỐT
Học được điều hay phấn khởi làm,
Lợi riêng mình, hại người,…không ham;
Những người sống thế ta nên trọng,
Gương họ cứ theo, khổ vẫn cam!
Phương Minh(10/1996)
1706(1622, A57, B27)

 *2017 : 2/11

(1743-A63) SỐNG TỐT NHƯ QUAN

Quan tự trọng thường tu sửa mình,
Không làm gì đáng để người khinh;
Việc sai cố tránh luôn kiên nhẫn,
Điều đúng năng làm thật chí tình.
Vững dạ cùng dân gìn độc lập,
Bền gan vì nước giữ thanh bình;
Người nào được thế dân tôn kính,
Sống tạo gương hay, chết hiển linh!
Phương Minh (8/1990)
1743(1653, A63, B27)
*2017 : 5/11

(1608) ĐẠT CAO TẦM

Phát minh, sáng tạo,…ít quan tâm,
Là hướng đi từng phạm lệch, lầm;
Chủ trương đào tạo không thay đổi,
Khó mong tiến bộ đạt cao tầm!
Phương Minh (12/1979)
 1691(1608, A56, B27)
*2016 :  7/12 (511)

(1501) DO CHÍ DÂNG HIẾN

(1501) DO CHÍ DÂNG HIẾN
Thơ dể hiểu, nhiều ý lợi đời,
Tính nhân văn thể hiện từng lời!
Do nhà thơ thật tâm đồng cảm,
Với ý chí dâng hiến rạng ngời!
Phương Minh (11/1985)

(1491) TẠO VÀ DÙNG VỐN SỐNG

(1491) TẠO VÀ DÙNG VỐN SỐNG
Đọc sách, giao lưu, trải nghiệm đời,…
Giúp cho vốn sống tạo thêm lời!
Vốn, lời nhờ đó nhiều thêm mãi,
Khéo dùng…càng lợi lớn, ai ơi!
Phương Minh (5/1973)

 

(1488) KHÔNG VÌ LỢI RIÊNG

(1488) KHÔNG VÌ LỢI RIÊNG
Việc lợi nước dân, kiên quyết làm,
Lợi riêng tư chẳng động lòng tham!
Những quan sống suốt đời như thế,
Dân muốn quên ơn cũng khó kham!
Phương Minh (12/2010)

 

 

 

(1487) TÀI TIÊN LƯỢNG

(1487) TÀI TIÊN LƯỢNG
Những người riêng có tầm nhìn xa,
Ý họ phần nhiều gợi mỡ ra:
Nhiều việc người đương thời khó đoán,
Họ tiên lượng để giúp đời mà!
Phương Minh (7/1998)

 

(1485) PHỤC TÀI NGƯỜI

(1485) PHỤC TÀI NGƯỜI
Người nói, nghỉ nhiều điều đúng, hay,
Dù không hợp ý người thời nay;
Những ai hiểu được tài năng họ,
Đều tỏ lòng khâm phục họ ngay!
Phương Minh (7/1978)