(1751(A71) VƯỢT CHÔNG GAI
1751(1653, A71, B27)
*2017 : 18/10
1751(1653, A71, B27)
*2017 : 18/10
*1747(A67) THÀNH QUẢ ĐÁNG MỪNG
Nước tiến vững, nhanh ai cũng trông,
Đạt điều nầy khiến dân an lòng;
Khổ đau, bất ổn lùi xa mãi,
Hạnh phúc, yên bình đạt ước mong.
Cả nước thi tài không ngại khổ,
Toàn dân góp sức chẳng nề công;
Việt Nam vững bước trên đà tiến,
Thành quả đáng mừng có thấy không?!
Phương Minh (10/1995)
(Họa bài “DẠI KHÔN” của Nguyễn Bỉnh Khiêm)
Phân rành khôn, dại mới là khôn,
Luôn miệng khoe khôn đâu chắc khôn?!
Tự ỷ mình khôn thường hoá dại,
Cứ chê người dại khó thành khôn!
Biết nhiều dể tránh làm điều dại,
Hiểu ít khó nhìn ra việc khôn;
Thiên hạ có người khôn, kẻ dại,
Khôn mà khiêm tốn lại cáng khôn!
Phương Minh (9/1965)
1729(1644, A58, B27)
*(1648 – A59*) MỪNG TẾT DƯƠNG LỊCH
MỪNG năm mới rực rỡ màu hoa,
TẾT đến bừng vui khắp nước nhà;
DƯƠNG thế phồn vinh thay lạc hậu,
LỊCH trình phát triển tránh can qua.
VỮNG tâm theo đuổi đường dân lợi,
BƯỚC thẳng không hề ngại nẻo xa;
TIẾN tới toàn dân cùng giúp nước,
.NHANH giàu trên thế mạnh dần ra!
Phương Minh (9/1965)
1734(1648, A59, B27)
____________________
DẠI KHÔN
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Làm người có dại mới nên khôn
Chớ dại ngây si,chớ quá khôn
Khôn được ích mình,đừng rẽ dại
Dại thì giữ phận,chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại
Gặp thời dại cũng hoá thành khôn.
__________________________
KHÔN – DẠI
******
Có lần chót dại mới nên khôn
Thời thế thức thời ấy rất khôn
Khôn quá bon chen thì hoá dại
Dại nhiều biết tránh sẽ thành khôn
Ở đời “chữ biết” ai bảo dại
Biết cách cân bằng ắt tới khôn
Vốn dĩ nhân gian chê trách dại
Hoà đồng nhân cách mới nên khôn.
————————-
Nguyen Manh Hung
Họa cùng Phương Xuân này
DẠI VÀ KHÔN
Cuộc sống chắc ẩn Dại và Khôn
Ai cũng nghĩ rằng đã rất Khôn
Nhưng xót xa thay còn rất Dại
Biết nhiều hiểu rộng dễ thành Khôn
Nghĩ suy tính toán thì bớt Dại
Hiểu biết cân đo chắc sẽ Khôn
Cuộc sống so bì Khôn với Dại
Dung hòa mềm mỏng mới là Khôn.
*************
*(1491 – A55) TRẢI RỘNG TÌNH NGƯỜI
Thi nhân cứ mãi ước mơ xa,
Luôn muốn tình người trải rộng ra:
Xung đột, chiến tranh,… luôn vắng bóng,
Phồn vinh, hạnh phúc,… khắp muôn nhà,
Hòa bình các nước vui gìn giữ,
Công lý muôn dân yêu thiết tha,…
Được thế, loài người ai cũng hưởng:
Thiên đường ngay tại trần gian ta!
Phương Minh (8/2016)
*2016 : …/8 – *2017 : 11/2 (565), 16/10
(Họa bài HỌP BÀN 8/3 của Khuyết Danh)
Giới nam ngồi lại thử bàn đi!
Ngày tám tháng ba tặng thứ gì?
Một bó hoa tươi đâu tốn nhỉ,
Mấy tờ bạc chẵn có hao chi?
Được lòng nữ giới là hơn vậy,
Thích chí nam nhân cũng bởi vì:
Dù trách người đời bày lắm chuyện,
Nhìn nàng vui chàng vẫn cười hi!
Phương Minh (7/3/2016)
_______________________________________
HỌP BÀN 8/3
Ơ nầy các cụ hãy bàn đi
Cái vụ ngày mai tính kiểu gì
Nữa cắc không còn đau đớn nhỉ
Đôi hào chẳng có nhẹ nhàng chi
Người rên khổ lắm là sao vậy
Kẻ khóc nghèo hơn cũng bởi vì
Phụ nử hay đòi hoa với quả
Thôi cười một tiếng khỏi buồn …hi…
_______________Khuyết Danh 7/3/2016
KHÔNG THOÁT
Không thóat cơ mà vẫn cố đi
Quà mua cho đủ chớ kêu gì
Trà thơm mổi buổi đôi bình rót
Rướu ám bao ngày nữa chén chi
Ngõ dưới hồ sâu ông hãy nhớ
Nhà trên nệm ấm cụ nên vì
Tai nghe có thủng ghi vào nhé
Kẻo lở mai nầy khóc cũng hi
_______________Sông Quê Sông Quê
(Họa bài KIẾP LÊNH ĐÊNH của Hung Vu)
Như thuyền giữa biển cứ lênh đênh,
Vận nước trôi trên sóng gập ghềnh;
Độc lập đường đi, không lái vẹo;
Trường tồn hướng tiến, chẳng chèo vênh.
Nước nguy sao nở quên dân phận?
Dân khổ đâu đành nhìn nước chênh;
Vận mệnh nước ta ta phải định,
Ước mơ chưa thỏa lòng buồn tênh?!
Phương Minh (4/7/2016)
____________________________________________
KIẾP LÊNH ĐÊNH – Xướng
Trần gian một kiếp sống lênh đênh
Vượt xoáy mưa chan đổ cuối duềnh
Mảng vỡ còng lưng khôn lái vẹo
Buồm nghiêng thắt dạ khó chèo vênh
Xuôi dòng đọc tấu bài “ duyên phận ”
Ngược nước đồng ca khúc “ sắp chênh ”
Thế sự luân hồi ai đoán định
Niềm vui khó chuộc dạ buồn tênh
Vang Xuan 2016 – 7 – 2
GÁI GÓA – Họa tá / đảo vận
Gái góa không chồng tưởng nhẹ tênh
Nào hay thiếu vắng hóa chông chênh
Chuông vàng đã điểm … kèn không thổi
Khánh ngọc đổ hồi … trống lại vênh
Gió lộng sông dài thuyền ngả ngón
Mây bay biển rộng nước cứ dềnh
Không chồng được ví không lèo lái
Trọn kiếp lênh đênh mãi vẫn đênh
Hung Vu 2016 – 7 – 2
VẬN SỐ – Họa
Vận số đà ” lênh ” ắt phải ” đênh ”
Mưa tuôn nước cuốn thế nên duềnh
Mây lùa rộn rã nên chèo chống
Gió đẩy tưng bừng cũng đã vênh
Những tưởng duyên đầy hoài mộng ước
Ai ngờ nghĩa cạn bởi chông chênh
Trầm luân bể khổ bao giờ dứt
Bởi nổi nhiêu khê chắng muốn tênh
KIẾP LỤC BÌNH – Họa
Bọt bèo trọn kiếp phải lênh đênh
Sóng cuộn mưa tuôn chỉ dập dềnh
Cánh tím mong manh không sợ vẹo
Đài xanh mập mạp chẳng lo vênh
Dòng trong nước nổi tươi ” duyên phận ”
Vũng đọng bùn hôi rũ ” sắp chênh ”
Bể ái trầm luân do trời định
Eo xèo bợ dạt ngẫm buồn tênh !
Trần Thị Thanh Xuân
LẼ Ở ĐỜI – Họa
Một chút công danh gánh nhẹ tênh
Tiền tài, địa vị dẫu lênh đênh
Chân thành, thẳng thắn lòng thanh thản
Xảo quyệt, quanh co dạ chấp chênh
Số phận, tài năng thường khó thuận
Tình duyên, đức hạnh lẽ nào vênh ?
Trên đời hạnh phúc cần vươn tới
Nước chảy bèo trôi sóng vỗ duềnh .
Nguyễn Quang Chính
TRẦN AI
Số đã ” lênh ” rồi hẳn phải ” đênh ”
Bè trôi sóng cuốn cứ leo duềnh
Cừ khôi bác lái thuyền còn vẹo
Cự phách chú chèo mũi vẫn vênh
Cất tiếng lang thang câu uất phận
Ca bài quẫn bách khúc chông chênh
Than ơi cõi tục đời muôn nẻo
Thắt dạ “buồn” kề với chữ ” tênh ”
Vang Xuan 2016 – 7 – 2
KIẾP LÊNH ĐÊNH – Họa
(Bài họa cùng tên – gửi bạn Hùng Vũ)
Thuyền con vươt thác khá lênh đênh
Lũ cuốn cành khô cản giữa duềnh.
Bé mọn tình đời ai dễ vượt
Lớn lao phận mỏng sống không vênh,
Thà xuôi sóng cả bền tay lái,
Khó ngược dòng êm vững cánh chênh
Trong kiếp vô thường đâu định mệnh,
Ai mong nghịch cảnh nở buồn tênh
Duy Luân Nguyễn 2016 – 7 – 5
Con đường phía trước lắm gai chông,
Lực bất tòng tâm có khổ không?
Nhìn nước khó khăn luôn bận trí,
Thấy dân buồn khổ chẳng an lòng.
Đời dân hạnh phúc : điều tâm nguyện
Thế nước hùng cường : đích ước mong;
Nếu được nhiều quan tâm tốt thế,
Dân đâu ngần ngại góp tài, công!
Phương Minh (15/6/2016)
*(1476 – A51) LỜI KHUYÊN CHÍ TÌNH
Ôm mộng trèo cao tìm lợi danh,
Chí tài không có mộng sao thành?
Nhờ dùng thủ đoạn quyền thêm rộng,
Bởi dựa ô dù chức lớn nhanh!
Gặp lúc hên thời vui mộng đạt,
Đến khi mất thế tỏa mùi tanh!
Sao bằng cống hiến tùy năng lực,
Dân nước ghi công lưu sử xanh!
Phương Minh (15/6/2016)
*2016: 28/6 (431), 23/9 (475)
*(1476 – A50) NHÂN LOẠI CÙNG VUI
Do có niềm vui lẩn nổi đau,
Cuộc đời sáng, tối đổi thay màu;
Ước mơ bốn bể luôn đoàn kết,
Hy vọng năm châu cùng mạnh giàu.
Áp bức bặt tâm, thôi chống đối,
Bất công vắng bóng, hết giành nhau;
Khi toàn nhân loại hòa thuận sống,
Phồn thịnh, hòa bình đến rất mau!
Phương Minh (15/6/2016)
*2016: 15/6 (413)
*(1476 – A49*) NỖI BUỒN ĐƠN LẺ
(Họa bài NGUYỆT LÃO CƠ CẦU của Nguyên Nhật)
Chưa mấy thân quen mà nhớ mong
Do buồn đon lẻ ước mơ chồng
Bập bềnh sông nước đò xuôi trẩy
Quạnh quẻ đời hoa luống nhớ mong
Cuộc sống thiếu vui vì lẻ nhạn
Cảnh đời thêm khổ bởi cô phòng
Nỗi buồn đon lẻ luôn ray rức
Héo úa đời hoa có uổng không?!
Phương Minh (12/6/2016)
_______________________________
NGUYỆT LÃO CƠ CẦU
Tác giả : Nguyên Nhật
Thoắt đã bao lần Hạ đỏ mong
Nhìn mơ mộng úa tuổi thêm chồng
Năm chờ tháng đợi đò xuôi trẩy
Bến dõi theo ngày vọng buổi trông
Mãi vướng đìu hiu đời lẻ nhạn
Còn vương quạnh quẽ kiếp cô phòng
Tơ hồng Lão Nguyệt bày thêm rối
Để bấc Đông về lại cũng không…