(0522) VƯỚNG VÀO BÀI BẠC
(0522) VƯỚNG VÀO BÀI BẠC
Bạc bài, cá độ,… đã vướng vào,
Từ bỏ cuộc chơi bộ dễ sao?
Khi lậm nặng rồi họa ắt viếng
Từ nghèo sạt nghiệp đến tù lao!
Phương Minh (6/2005)
(0522) VƯỚNG VÀO BÀI BẠC
Bạc bài, cá độ,… đã vướng vào,
Từ bỏ cuộc chơi bộ dễ sao?
Khi lậm nặng rồi họa ắt viếng
Từ nghèo sạt nghiệp đến tù lao!
Phương Minh (6/2005)
(0521) MUA BẰNG, CHỨC
Bằng, chức thời nào cùng bán, mua,
Thời nay tệ ấy đáng chào thua!
Nếu không kiên quyết mà ngăn chận,
Muốn đủ nhân tài cũng chát chua!
(8/1998)
(0520) BỤNG ĐÃ ƯNG
Miệng bảo không mà bụng đã ưng,
Hiểu qua ánh mắt đươc càng mừng!
Nếu còn hỏi tiếp vài câu nữa,
E thẹn khiến em mặt đỏ bừng!
(3/1964)
(0519) TIỀN BẠC VÀ NGHĨA NHÂN
Quá trọng bạc tiền, khinh nghĩa nhân,
Thân nhân, bè bạn dể xa dần,
Đến khi tiền bạc không còn nữa,
Mới thấy nghĩa, nhân thật tối cần!
(3/1973)
(0517) VÀO CHUỒNG CỌP
Không qua đàn áp, nghỉ căng đầu,
Chuồng cọp nào phải dể vào đâu?
Nếu như ai đó cho rằng dể,
Họ hiểu đời tù chưa được sâu!
(8/1979)
(0516) BÁO CÁO ĐIỂN HÌNH
Chuyện cỏn con đem báo điển hình,
Vậy mà thiên hạ vẫn hoan nghinh!
Thì ra… việc nhỏ mà không nhỏ,
Việc lớn phần nhiều do nhỏ sinh!
(7/2005)
(0515) BỔ SUNG PHÁP LUẬT
Pháp luật bổ sung không kịp thời,
Khó khăn chồng chất phải đâu chơi!
Quá nhiều kẻ hở chui qua dể,
Dân nước mình còn mệt ứ hơi!
(9/1998)
(0514) NGUỒN VUI QUANH TA
Nguồn vui nhan nhản ở quanh ta:
Đọc sách, giúp người, sống vị tha,…
Vui chẳng đâu xa, sao phải kiếm?
Cứ vì nhau mỡ óc, lòng ra!
Phương Minh (7/1964)
(0513) BIỂN ĐỜI DẬY SÓNG
Ghê thay mảnh lưc của đồng tiền,
Ham hốt tiền tai họa đến liền!
Đấu đá, bon chen,…và chụp giựt,
Biển đời dậy sóng cứ triền miên!
(5/1974)
(0512) KHOE NHÂN QUYỀN
Nhân quyền vi phạm đứng hàng đầu,
Hiếp nước người ai sánh kịp đâu?
Sao Mỹ cứ luôn luôn lớn tiếng,
Khoe nhân quyền… lại tạo hận sâu?!
(9/2012)
(0511) CỦA CẢI VÀ HẠNH PHÚC
Sống thích cho mà tài sản còn,
Tham lam chụp giựt, của đi đon!
Của người muốn hốt, sanh tâm ác,
Hạnh phúc khó mong hưởng được tròn!
(8/1964)
(0510) ĐÀNH CHẤP NHẬN
Tình duyên trắc trở tại mình thôi,
Treo giá quá cao người khiếp rồi!
Giờ chợt tỉnh ra thì đã muộn,
Cam đành chấp nhận sống đơn côi!
Phương Minh (7/1973)
(0509) HIỂU QUA ANH MẮT
Cảm nhận tình yêu chẳng khó đâu!
Khi tim rạo rực hiểu càng sâu!
Hiểu thấu óc, tim qua ánh mắt,
Cần chi hỏi, nói quá nhiều câu!
(8/1965)
(0508) SỐNG GIẢN ĐƠN
Giảm bớt nhu cầu, sống giản đơn,
Khiến nguồn hạnh phúc dồi dào hơn!
Tham lam hưởng thụ càng thêm họa,
Chụp giựt, bon chen tạo hận hờn!
(8/1997)