(0477) ĐỔ VỠ
(0477) ĐỔ VỠ
Yêu chưa thật dạ, thiếu mê say,
Hạnh phúc dể gì có được ngay!
Chẳng khéo vun bồi tình đang có,
Cái ngày đổ vỡ đến không hay…!
(8/1979)
(0477) ĐỔ VỠ
Yêu chưa thật dạ, thiếu mê say,
Hạnh phúc dể gì có được ngay!
Chẳng khéo vun bồi tình đang có,
Cái ngày đổ vỡ đến không hay…!
(8/1979)
(0476) HỢP LẺ THƯỜNG
Trai đẹp mà nàng bảo chẳng mê,
Rõ ràng nàng nói xạo, sai ghê!
Dù cho nàng nhận mê trai đẹp,
Càng hợp lẻ thường, có chi quê?
(7/1964)
(0475) HAM VÀ THAM
Vàng, tiền mà bảo thấy không ham,
Nói thế, thường nhân nghe khó kham!
Cương quyết đề cao lòng tự trọng,
Mới mong đè nén được lòng tham!
(4/1967)
(0474) SỞ THÍCH TỰ NHIÊN
Sở thich loài người để tự nhiên,
Chắc là dẫn đến lắm điều phiền!
May mà pháp luật và luân lý,
Nhắc mọi người nhiều thứ phải kiêng!
(7/1971)
7/5 (165)
(0473) TRÃI LÒNG NHÂN ÁI
Sống trên đời đâu chỉ riêng ta,
Còn có thân nhân, bằng hửu,…mà!
Rộng nữa là đồng bào, đồng loại,
Lòng nhân ái nên trãi rộng ra!
(4/1985)
(0472) TRẢ ĐŨA
Áp bức nhiều, thù hận lại cao,
Nếu không trả đũa nhục đành sao?
Đối mặt không kham…thì đánh lén,
Có chi đâu lạ phải không nào?!
(10/2001)
(0471) TỰ TIN THÁI QUÁ
Tự tin nên ở mức vừa thôi,
Thái quá trở thành tự đại rồi!
Thể hiện tự tin mà chẳng khéo,
Tạo ra hậu quả rối bời bời?
(7/1976)
(0470) QUÝ TRỌNG TỐT, HAY
Tốt, hay : xã hội thiếu gì gương,
Xem nhẹ tốt, hay : rối khó lường?
Quý trọng tốt, hay càng có lợi,
Việc làm sai trái khó lòng vương!
(12/1965)
(0469) GÂY RỐI REN
Cống hiến nhiều càng đáng ngợi khen,
Say mê hưởng thụ dể sanh hèn!
Ai không tỉnh táo mà phân rỏ,
Dể góp phần gây thêm rối ren!
(8/1978)
(0468) QUÀ THƠ
Lời mộc mạc, ý chẳng mấy xa,
Nghỉ gì, viết vậy, viết luôn ra!
Mong sao người đọc khi nghiền ngẩm,
Cảm thấy vui như nhận được quà!
(5/2009)
(0467) CHUNG HƯỞNG
Muốn đời thêm đẹp, rực màu hoa,
Cần phải mọi người bỏ sức ra;
Năng lực ít nhiều cùng đóng góp,
Rồi chung nhau hưởng, dể thôi mà!
Phương Minh(3/1984)
(0466) VƯỢT KHÓ
Vững chí, bền lòng, quyết vượt qua,
Khó khăn nhiều cũng chẳng sao mà!
Những người gặp khó hay chùn bước,
Thành đạt, dù gần, vẫn tưởng xa!
(6/19730)
(0465) CHỈ TRÁCH ĐỜI
Ham tiền vực thẳm lở sa chân,
Chỉ trách đời, không trách bản thân!
Như thế làm sao mà đúng được?
Nên bình tâm xem lại nguyên nhân!
Phương Minh (7/1973)
(0464) KHOE KHOANG
Mấy ai thấy chổ dở mình đâu?
Đem giỏi ra khoe nghe phát rầu!
Nếu chẳng đề cao lòng tự trọng,
Khoe mà đúng được cũng còn lâu!
Phương Minh (8/2004)
(0463) DỂ LẦM LẪN
Nhìn mặt ngoài đánh giá khó thay,
Hiểu điều người nghỉ lại càng gay!
Hiểu không được rỏ mà phê phán,
Lầm lẫn dể gì chẳng vướng ngay!
Phương Minh (9/1978)