*(0109 – A03) VIẾT NỮA ĐI NÀO!

*(0109 – A03) VIẾT NỮA ĐI NÀO!
Viết nữa đi nào! Viết nữa đi!
Từ lâu đã từng thấy nghe gì?
Bất công trước mắt không xa lắm,
Áp bức trên đời chẳng thiếu chi!
Bút cứng cần trui qua chiến đấu,
Văn tài nên luyện giữa gian nguy!
Dân ta đã đổ nhiều xương máu,
Hãy góp phần vào, sáng tác đi!
(10/1963)

19/12 (299)

*2016 : 26/4 (337)

*(0109 – A02) VÌ DÂN

*(0109 – A02) VÌ DÂN
Tranh đấu vì dân phải hiểu dân,
Đi sâu, đi sát góp thêm phần;
Toàn tâm phục vụ khi dân muốn,
Trọn chí hy sinh lúc nước cần.
Gian khổ lâu dài tâm vững mãi,
Khó khăn chồng chất chí bền dần!
Tự do quyết đổi bằng xương máu,
Sinh, tử dù ai cũng một lần!
(9/1964)

(Bài thơ đã được chỉnh sửa lại)

*2015: 3/2 , 21/4 (140), 19/12 (290)

*2016 : 26/4 (339)

**(0109 – B18) THẾ GIỚI HẾT ĐÀN BÀ

Đã chỉnh sửa :

**(0109 – B18) THẾ GIỚI HẾT ĐÀN BÀ

1*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Chắc chắn đàn ông chết trẻ mà !
Hạnh phúc lứa đôi đâu có được,
Nguồn vui thiên phú kiếm sao ra?!

2*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Hoa biết nói còn đâu nữa mà!
Tâm sự cùng ai? Ai gợi hứng?
Làm sao thể hiện tính trăng hoa?!

3*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Buồn, khổ,… ai nghe mà kể ra:
Ý nghĩa đời thường  đâu có nữa,
Ước mơ hạnh phúc mãi xa ta!

4*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Nhạc sĩ tài hoa thành lạ, xa !
Thiếu những lời ca nghe nhức óc,
Nỗi buồn đơn độc lại thêm ra!

5*Khi nào thế giới hết đàn bà,
Chỗ gửi mầm tìm mãi chẳng ra!
Đành phải nhìn xem mầm tự hủy,
Loài người tuyệt chủng tất nhiên mà!

 (16/10/2013)

(Bài thơ được đăng lại sau khi chỉnh sửa)

3/3 (63), 12/10 (266)

*2016 : 7/3 (317)

*2017 : 19/10

_________________________

Nguyên tác :

128(D408)* THIẾU HẲN ĐÀN BÀ

*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Chắc chắn đàn ông chết trẻ mà !
Nguồn vui thiên phú còn đâu nữa,
Giây phút thần tiên mãi mãi xa…!

* Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Loại hoa biết nói còn đâu mà!
Các ông buồn có ai tâm sự ?
Còn dịp nào vui say ngắm hoa?!

* Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Chắc ông nào cũng phải kêu ca :
Cuộc đời đơn lẻ, ôi, buồn tẻ,
Một nửa kia đâu dể tách xa!

*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Còn đâu những nhạc sĩ tài hoa ?!
Suốt ngày dạo nhạc nghe càng thắm,
Buộc các ông loại cố tật ra!

*Khi thế giới thiếu hẳn đàn bà,
Có mầm, chổ gửi tìm đâu ra?!
Đàn ông đành chịu cho mầm chết,
Tuyệt chủng loài người ắt xãy ra !

 (16/10/2013)

 

 

**(0109 – B17) THẾ GIỚI HẾT ĐÀN ÔNG

Đã chỉnh sửa :

**(0109 – B17) THẾ GIỚI HẾT ĐÀN ÔNG

1*Đến khi thế giới hết đàn ông,
Buồn khổ các bà chịu nổi không?!
Người khác phái sao mà quá lạ?
Gần luôn cự cải; xa buồn, trông?!

2*Đến khi thế giới hết đàn ông,
Chắc các bà khó hiểu hóa công!
Tác phẩm nam nhân sao tuyệt diệu?
Mới ngắm qua đã xuyến xao lòng!

3*Đến khi thế giới hết đàn ông,
Phải sống cô đơn bởi thiếu chồng!
Cáu gắt, cằn nhằng,..hay gây gổ,
Các bà có chịu sống chung không?

4*Đến khi thế giới hết đàn ông,
Nổi khổ buồn đành nén đáy lòng;
Cùng giới, các bà đâu thể kể,
Tìm người khen, nịnh… vẫn hoài công!

5*Đến khi thế giới hết đàn ông,
Dù  có đàn bà cũng hóa không!
Sinh sản chức năng thành uổng phí,
Mầm còn ai gởi nữa mà mong…?

 (5/1974)

6/10 (263),

____________________________

Nguyên tác :

127(D407)* KHÔNG CÒN ĐÀN ÔNG

*Khi nào thế giới hết đàn ông,
Đàn bà buồn khổ cảnh phòng không!
Còn ai chìu chuộng và tâm sự,
Cự cải lúc gần, xa…nhớ mong?!

*Khi thế giới không còn đàn ông,
Đàn bà đâu hiểu tài hóa công!
Tạo ra tác phẩm sao kỳ diệu,
Chưa ngắm thì thôi, ngắm động lòng!

*Khi thế giới không còn đàn ông,
Đàn bà đành phải sống không chồng!
Tính tình cáu gắt, hay gây gổ,
Liệu các bà chung sống được không?

*Khi thế giới không còn đàn ông,
Đàn bà đành nén khổ trong lòng;
Với người cùng giới, làm sao kể,
Hạnh phúc luôn là chuyện ước mong?!

*Khi thế giới không còn đàn ông,
Đàn bà dù có cũng như không!
Khả năng sinh sản thành vô hiệu,
Ai gởi mầm để hóa trái, bông…?!

 (5/1974)

*Không còn đàn ông mầm đâu cấy ghép?Khoa học vạn năng cũng đành bó tay…!

 

 

**(0109 – B16) PHỤ NỮ

**(0109 – B16) PHỤ NỮ

1*PHỤ NỮ là hoa biết nói, cười,
Chiếm hơn phân nửa của loài người;
Song song tồn tại cùng nam giới,
Giúp cuộc đời mãi mãi đẹp tươi !

2*PHỤ NỮ có công sinh được con,
Không sinh, nhân loại dể chi còn ?!
Dạy con, nội trợ, …đều chu đáo,
Việc nước, giúp nam nhân giử tròn.

3*PHỤ NỮ thành nguyên thủ quốc gia,
Hoặc là nữ tướng nhiều tài ba;
Góp công vang dội trong thiên hạ,
Đủ để nam nhân nể phục mà !

4*PHỤ NỮ Việt Nam công rất to,
Là nhờ họ chẳng chút so đo :
Bảo chồng yên chí lo việc nước,
Mọi việc trong nhà đảm trách cho !

5*PHỤ NỮ đâu thua gì giới nam,
Giặc vào nhà đánh họ sao kham ?!
Đội quân dài tóc từng tham chiến,
Công trạng lẩy lừng nghe phát ham !

 Phương Minh(4/2008)

*2015 :5/3 (69) , 8/3 (75), 15/10 (269)

*2016 : 8/3 (318), 19/10 (479)

*2017 : 8/3 (561), 20/10

**(0109 – B15) THẦY THUỐC

CHÀO MỪNG NGÀY THẦY THUỐC VIỆT NAM 27/2

**(0109 – B15) THẦY THUỐC

*Được mệnh danh “Lương y như từ mẩu”,
Giử làm sao thật xứng với danh xưng!
Giúp người bệnh buồn khổ thành vui mửng,
Với tấm lòng người mẹ hiền bác ái!

*Dù khó khăn luôn cam tâm nếm trãi,
Vẫn kiên trì chữa trị cho bệnh nhân;
Trị sao cho bệnh nặng khỏe lên dần,
Vì trách nhiệm, không hề vì lộc, lợi!

*Thầy thuốc giỏi  nhiều người luôn kính, ngợi:
Lòng thương người của họ thật bao la!
Tâm “từ mầu” họ vui trãi dần ra,
Với thái độ luôn chân tình, sốt sắng!

*Vài ý giản đơn xin chân thành nhắn :
Là người thầy thuốc phải có lương tâm,
Tìm phương án tốt, cố tránh sai lầm;
Giúp bệnh nhân qua khỏi cơn hoạn nạn!

*Ai để cho người bệnh buồn lòng, bất mản,
Làm bẩn nhơ nghề cần được tôn vinh;
Đồng nghiệp có thêm cớ để bất bình,
Là người rất đáng bị đời nguyền rủa!

(7/2008)

**2015 : 27/2

 

 

**(0109 – B14) NHỚ ƠN THẦY

**(0109 – B14) NHỚ ƠN THẦY

*Giáo dục là ngành vô cùng cao cà,
Giúp loài người mở : mắt, óc, lòng ra;
Để tầm nhìn, nghỉ, hiểu càng cao, xa,
Đào tạo thêm nhân tài giúp dân, nước!

*Nếu kể công, công thầy cần đặt trước,
Không thầy, trò đâu thể làm gì nên!
Đó là điều thực tế chớ nên quên,
Cần phải tôn vinh thầy thật xứng đáng!

*Điều hiểu lơ mơ nhờ thầy khai sáng,
Thứ chưa biết gì thầy giúp biết thêm!
Nhờ thầy trò thoát khỏi bóng đêm,
Sáng tạo, phát minh có công thầy góp!

*Nhân loại văn minh nhanh đến choáng ngộp,
Thử tìm cho rỏ : Nhờ ở nơi đâu?
Phát minh, khám phá thuộc loại hàng đầu,
Từng giúp loài người đổi đời nhanh chóng!

*Thầy xứng thầy : Phải thành tâm kính trọng,
Công rèn người đáng quí biết là bao!
Phụ ơn thầy bộ dể thành nhân sao?
Hãy nhớ mãi công thầy, đừng quên nhé!

 (9/1977)

**2015 : 19/11 (274)

 

 

**(0109 – B13) TÂM TÌNH

**(0109 – B13) TÂM TÌNH

*Thơ, toán là nguồn vui của tôi,
Từ lâu theo đuổi lắm công rồi !
Làm sao có thể quên đi được ?
Xa toán, thơ buồn chán chết thôi !

*Vợ dể quên mà thơ, toán không,
Thiếu toán, thơ ray rức trong lòng!
Thôi thì bạn chớ khuyên tôi bỏ,
Mặc kệ thằng tôi mang tiếng ngông!

*Một kiếp người nào đáng chi đâu?
Ước mơ chưa thỏa đã bạc đầu !
Nếu không phát kiến thêm cái mới,
Tầm hiểu, nhin đâu thể rộng,  sâu!

*Mê toán mà còn mê cả thơ,
Thân nhân bè bạn đều không ngờ !
Nhiều người cứ hỏi : Vì sao thế ?
Tôi bảo rằng : Cứ hỏi toán, thơ ?

 (1/1972)*

4/5 (162)

*2016 : 27/5 (398)

*2016 :  13/7

 

**(0109 – B12) NAM. BẮC ƠI TÌNH HUYNH ĐỆ ĐÂU?

**(0109 – B12) NAM. BẮC ƠI TÌNH HUYNH ĐỆ ĐÂU?

*Nam, Bắc ơi, tình huynh đệ đâu?
Ai làm non nước phủ tang sầu?
Ai xuôi Nam, Bắc xa biền biệt?
Ai nở ngồi nhìn cuộc bề dâu?!

*Hỡi những ai người chán lửa binh,
Mau cùng nhau kết chặt thâm tình!
Dù cho lắm kẻ còn say ngủ,
Mình quyết kết đoàn chống chiến chinh!

*Chống chinh chiến, đòi thanh bình,
Cho Nam và Bắc thấm tình tương thân!
Xưa nay dân đã bao lần,
Đuổi phường cướp nước, bài quân gây thù!

*Miền Nam là chốn thâm u,
Dân lành sống kiếp ngục tù khổ đau!
Hãy vùng lên thử xem nào!
Sao mà đành để hận trào, hờn sôi?!

*Kiếp trâu ngựa đã qua rồi,
Trăm năm Pháp thuộc muôn đời hờn căm!
Sầu phân ly đã mười năm,
Mà nay vận nước vẫn trầm, thăng sao?
Hãy đòi thống nhất xem nào !!!

 (7/1964)

29/4 (41)

*2016 : 28/4 (341)

 

 

**(0109 – B11) YÊU ĐỜI

**(0109 – B11) YÊU ĐỜI

Tôi yêu đời bằng cả óc và tim,
Đời cho tôi nguồn vui không hề cạn;
Nhờ quyết tâm đời tôi thêm dày dạn,
Đường đấu tranh không một phút chồn chân!
Dùng lời thơ vạch tốt, xấu ra dằn,
Để những ai quan tâm cùng ngẩm nghĩ
Phục vụ nhân sinh luôn là tôn chỉ :
Hòa bình, chân lý thật dạ ngợi ca,
Vị tha, bác ái luôn mở lòng ra;
Mong cuộc sống thắm tình người hơn nữa!

Phương Minh ( 9/1971)

*2016 : 17/5 (384)

 

 

 

**(0109 – B10) VÀO ĐỜI

**(0109 – B10) VÀO ĐỜI

*Sự đời thường khác cái ta mơ,
Chợt đến, chợt đi thật bất ngờ!
Nhiều kẻ cả đời ôm mộng lớn,
Thiếu tài năng nên cứ mãi chờ…!

*Cứ chờ thời và cứ ước mong,
Gần cuối đời mới thấy uổng công!
Rồi lại kêu than đời đáng chán,
Nổi buồn riêng đành dấu trong lòng!

*Mượn thơ, nhắn gởi một đôi lời :
Hãy giảm kêu than, chớ đợi thời;
Năng lực ít nhiều nên đóng góp,
Giúp dân, giúp nước, trả ơn đời!

*Cuộc đời nầy sẽ rộ thêm hoa,
Khi mọi người bỏ công sức ra;
Xây dựng đời thêm ngời vẻ đẹp,
Rồi cùng chung huởng dể thôi mà!

(4/19…)

*2016 : 6/5 (364)

_________________

CẢM ĐỀ
VÀO ĐỜI của Võ Văn Lễ

CHÍ BẰNG
Hồng Hộc rộng cao cánh Đại Bằng
Đời người lý tưởng vụt băng băng
Tư duy mở ngõ công danh mộng
Triết lý khai nguyên sự nghiệp hằng
Năng lực thực hành hay bại thắng
Tài hoa thể hiện rõ trầm thăng
Thân cư thời thế tùy lo liệu
Muốn lấp biển trời đâu chỉ hăng
Nha Trang,26.02.2015
Võ Sĩ Quý

**(0109 – B09) TÌM “NỮA KIA”

**(0109 – B09) TÌM “NỮA KIA”

*Trong mộng tưởng, tình bao giờ cũng đẹp,
Tình đời thường khác mộng rất là xa…!
Là con người ai cũng đã trãi qua,
Những lúc buồn, vui do mộng, thực!

*Mộng khác thực tạo ra bao phiền phức,
Khiến nhiều người luôn nhức óc, đau tim;
Mộng cao quá, dù có quyết tâm tìm,
Không dể gì cố tìm mà gặp được!

*Mãi mãi ngày sau, lùi về thưở trước,
Đã là người đâu thể chẳng yêu đương;
Không yêu đương trái ngược với đời thường,
Cưởng lại tính trời sinh đâu phải dể!

*Với chuyện yêu , còn nhiều điều đáng kể :
Giàu, nghèo, đẹp, xấu,…rối rắm làm sao!
Nhiều người đặt ra tiêu chuẩn xa, cao,
Khiến “nữa kia” tìm cả đời chẳng gặp !!!

 (9/1974)

26/2 –  8/2(564)

**(0109 – B08*) ĐƯỜNG TÔI ĐI

 

**(0109 – B08*) ĐƯỜNG TÔI ĐI

1*Quyết theo đường tranh đấu,
Từ lúc tuổi mười lăm;
Nhờ trãi bao thăng trầm,
Chí trai thêm nung nấu !

2*Dân than tai nghe thấu,
Dân khổ lòng quặn đau!
Dân hận máu sôi trào,
Dân vui càng phấn khởi!

3*Lướt chông gai tiến tới,
Đòi độc lập, tự do!
Xây dựng đời ấm no,
Gian nguy không lùi bước!

4*Tiền nhân bao thuở trước,
Vượt muôn ngàn khó khăn;
Giành tự chủ công bằng,
Tôi noi theo gương đó…!

Phương Minh (4/1965)

**(0109 – B07) HỒN NƯỚC

**(0109 – B07) HỒN NƯỚC

*Nam, Bắc cách xa gợi nhớ thương,
Đời dân lành thống khổ trăm đường!
Đôi lời xin nhắc người yêu nước :
Nô lệ ngoại bang nhục khó lường!

*Văng vẳng đâu đây tiếng não nùng,
Kêu toàn dân quyết diệt thù chung!
Bắc, Nam đôi ngã ngàn năm hận,
Thống nhất giang sơn ấy kẻ hùng!

*Ai thích một đời giữa núi sông,
Dọc ngang thỏa mãn chí tang bồng;
Dù gian nguy vẫn không lùi bước,
Tranh đấu vì dân phải thật lòng!

*Nầy hỡi toàn dân mến tự do,
Sao đành an phận giữa âu lo?
Quyền dân dần mất còn đâu nữa,
Hãy quyết đòi dân chủ, tự do!

 (8/1962)

* Bài thơ đã được chỉnh sửa và tán phát đợt 3 (5/1965)

30/5 (42)

*2016 : 27/4 (340)

 

 

**(0109 – B06) NHẮN GIÙM TÔI

**(0109 – B06) NHẮN GIÙM TÔI

*Ai nhắn giùm tôi những kẻ ngu:
Đừng gây thêm hận, taọ thêm thù!
Toàn dân tranh đấu giành độc lập,
Sao chẳng góp phần lại chống ngu?!

*Ai nhắn giùm tôi những kẻ hèn:
Suốt đòi quen sống cảnh đua chen,
Mà sao khi nghĩ về dân nước;
Lại sợ gian nguy cam chịu hèn?!

*Ai nhắn giùm tôi những kẻ tài:
Con dường tranh đấu phải hăng say,
Vì dân , vì nước không nề khổ;
Công mỗi người dân định chẳng sai!

*Ai nhắn giùm tôi những kẻ khôn:
Người vì dân nước mới suy tôn,
Đừng nên ủng hộ phường gian trá;
Khéo giữ đừng cho mất tiếng khôn!

*Ai nhắn giùm tôi những kẻ hùng:
Đừng nên háo thắng chống lung tung,
Ai làm nước nhục, xuôi dân khổ;
Quyết diệt cùng dân mới thật hùng!

*Ai nhắn giùm tôi bọn xâm lăng:
Việt Nam thôn tính khó lòng ăn!
Với truyền thống bốn ngàn năm sử,
Cường quốc nào vào cũng chạy phăng!

Phương Minh (11/1965)