**(0109 – B13) TÂM TÌNH

**(0109 – B13) TÂM TÌNH

*Thơ, toán là nguồn vui của tôi,
Từ lâu theo đuổi lắm công rồi !
Làm sao có thể quên đi được ?
Xa toán, thơ buồn chán chết thôi !

*Vợ dể quên mà thơ, toán không,
Thiếu toán, thơ ray rức trong lòng!
Thôi thì bạn chớ khuyên tôi bỏ,
Mặc kệ thằng tôi mang tiếng ngông!

*Một kiếp người nào đáng chi đâu?
Ước mơ chưa thỏa đã bạc đầu !
Nếu không phát kiến thêm cái mới,
Tầm hiểu, nhin đâu thể rộng,  sâu!

*Mê toán mà còn mê cả thơ,
Thân nhân bè bạn đều không ngờ !
Nhiều người cứ hỏi : Vì sao thế ?
Tôi bảo rằng : Cứ hỏi toán, thơ ?

 (1/1972)*

4/5 (162)

*2016 : 27/5 (398)

*2016 :  13/7

 

bình luận

bình luận