(1334) CỐNG HIẾN CẢ ĐỜI

(1334) CỐNG HIẾN CẢ ĐỜI
Người đủ tâm, tài khó kiếm thay,
Tài cao, tâm tốt tìm càng gay!
Họ yêu dân nước, vì nhân loại,…
Cống hiến cả đời, lòng chẳng thay!
Phương Minh (9/1981)

*2016 : 12/5 (376)

 

(1331) GIÀU CHÂN CHÍNH

(1331) GIÀU CHÂN CHÍNH
Người giàu chân chính đáng tôn vinh,
Bởi họ làm ăn rất chí tình!
Lao lực, lao tâm không nề khổ,
Họ giàu càng lợi nước dân mình!
Phương Minh (9/1981)

*2015 : 11/12 (294)

*2016 : 13/5 (377)

 

(1330) GƯƠNG VÌ ĐỜI

(1330) GƯƠNG VÌ ĐỜI
Những người ôm mộng sống vì đời,
Mà chẳng may không gặp được thời!
Công họ tạo tuy chưa lớn lắm,
Gương vì đời vẫn sáng ngời ngời!
Phương Minh (9/1981)

*2015 : 13/12 (255)

 

*(1325 – A41) NHÌN ĐỜI

*(1325 – A41) NHÌN ĐỜI
Khi tâm cống hiến mất đi rồi,
Mơ ước giúp đời tan biến thôi;
Lòng mến nước hòa vào khói bốc,
Chí thương dân lẩn với mây trôi.
Háo danh, nhiều kẻ quên nhân nghĩa,
Ham lợi, lắm người thành xấu, tồi.
Kẻ thức thời làm sao khỏi khổ,
Khi nhìn đời lắm nỗi khúc nôi!
Phương Minh (3/12/2015)

*2016: 25/6 (422)

 

*(1325 – A40*) BUỒN ĐỜI

*(1325 – A40*) BUỒN ĐỜI BUỒN ĐỜI

( Họa bài “CÁT BUI ĐỜI TA” của Nguyên Nhật)

Trần gian ngẩm kỷ đáng buồn cười,
Vừa mới chào đời lệ đã rơi;
Sướng, khổ đổi thay như mép võng,
Buồn, vui qua lại tựa vành nôi.
Ước mơ chẳng đạt sầu giăng bủa,
Hy vọng không thành nãn cảnh đời;
Ai đã thầm mong mau đổi phận,
Cũng buồn ngày tháng lạnh lùng trôi.

Phương Minh (01/12/2015)

__________________________

CÁT BUI ĐỜI TA
(Nđt)
Cùng em giữ lại nét môi cười
Thuở mới sinh thời lệ đã rơi
Mẹ thả niềm đau vào mép võng
Cha vùi nỗi khổ dưới vành nôi
Trời xanh cuộn khói sầu giăng bủa
Gió lộng lùa mây trãi đỉnh đời
Có những khi thầm mong đổi phận
Nhưng ngày tháng vẫn lạnh lùng trôi ./.
Nguyên Nhật
01/12/2015