(0325) QUÊN QUÁ KHỨ
(0325) QUÊN QUÁ KHỨ
Hãy quên đi quá khứ buồn đau,
Để mọi việc lùi về phía sau;
Cứ sống vị tha và nhân nghĩa,
Ước mơ hạnh phúc đạt càng mau!
Phương Minh(6/1975)
(0325) QUÊN QUÁ KHỨ
Hãy quên đi quá khứ buồn đau,
Để mọi việc lùi về phía sau;
Cứ sống vị tha và nhân nghĩa,
Ước mơ hạnh phúc đạt càng mau!
Phương Minh(6/1975)
(0324) ĐỘNG NÃO
Động não quá trình thật lạ thay,
Học rồi quên hết phải đâu gay!
Gặp điều mới lạ càng mau hiểu,
Đến lúc cần nhớ lại mới hay!
Phương Minh (11/1965)
(0320) HỐT CỦA NGƯỜI
Hốt của người mà như chuyện chơi,
Thấy ham , hốt mải dể tiêu đời!
Kiếm tiền bằng cách không hao sức,
Vướng tội tù càng mệt ứ hơi!
Phương Minh (5/1963)
(0319) MUA LON
Quan cồ dụ khị các quan con,
Đem tiền lo lót để tăng lon!
Thời nay mấy kẻ không hao của,
Mà được thăng quan chẳng cúi lòn!
Phương Minh (12/1973)
(0318) MỸ RỐNG TO
Toàn thế giới nghe Mỹ rống to:
Ngụy quyền đủ sức Mỹ đâu lo…
Việt Nam, thế giới cùng chung hiểu:
Mỹ sợ thua đau mới rút giò!
Phương Minh (2/1973)
*2016 : 28/4 (343)
(0317) TRÌ TRỆ
Chân ngoài chạy giỏi hơn chân trong,
Vì nước dân đâu dể hết lòng;
Cơ chế, đồng lương chưa thực đổi,
Phê bình, chấn chỉnh cũng hoài công!
Phương Minh (4/1989)
(0316) DỰA VÀO TIỀN
Tình yêu được thỏa nhờ vào tiền,
Tiền cạn, tình yêu cạn theo liền;
Hạnh phúc xây trên nền tiền bạc,
Dể gì hưởng thụ được bình yên!
Phương Minh (2/1966)
(0315) QUAN CHỨC NGÀY NAY
Lớn nhỏ gì họ cũng đớp lia,
Thà cành hông rồi chịu ra rìa!
Quan nào liêm chính không quen đớp,
Phải bán đồ nhà mới đủ chia!
Phương Minh (7/1974)
(0314) NƯỚC MỸ NGÀY MAI
Nước Mỹ cứ quen ỷ mạnh giàu,
Rồi đây mới thấy nhục và đau;
Đạn bôm đem dọa không ai sợ,
Uy thế ngày càng giảm sút mau!
Phương Minh (5/1975)
(0313) MẸ LIỆT SĨ
Còn khổ nào hơn mẹ mất con,
Đêm nằm mơ cứ tưởng con còn!
Tự hào con xả thân vì nước,
Miệng mẹ cười, lòng mẹ héo hon!
Phương Minh (7/1999)
(0312) SỢ NGÀY BẦU CỬ
Hưởng thụ tham lam, cống hiến tồi,
Dân chê, ghế củ dể chi ngồi;
Nhiều quan sợ nhất ngày bầu cử,
Ăn ngũ không yên, lòng hộp hồi!
Phương Minh (4/2002)
(0311) XẤU VÀ TỐT
Người xấu vẫn còn chỗ tốt mà,
Xấu kiên nhẫn sửa : tốt dần ra!
Tự khoe giỏi, tốt càng không lợi,
Dể khiến người đời chán, lánh xa!
Phương Minh (4/1966)