(0499) PHƯỜNG LÁO NHÁO

(0499) PHƯỜNG LÁO NHÁO
Cũng phường láo nháo cả mà thôi!
Hứa, nói nghe hay, làm quá tồi!
Phần lớn hiếu danh, ham bám ghế,
Khiến cho nhân cách tỏa mùi hôi!
(7/1973)

(0476) HỢP LẺ THƯỜNG

(0476) HỢP LẺ THƯỜNG
Trai đẹp mà nàng bảo chẳng mê,
Rõ ràng nàng nói xạo, sai ghê!
Dù cho nàng nhận mê trai đẹp,
Càng hợp lẻ thường, có chi quê?
(7/1964)

 

(0464) KHOE KHOANG

(0464) KHOE KHOANG
Mấy ai thấy chổ dở mình đâu?
Đem giỏi ra khoe nghe phát rầu!
Nếu chẳng đề cao lòng tự trọng,
Khoe mà đúng được cũng còn lâu!
Phương Minh (8/2004)

 

(0460) DÂN CHẲNG THEO

(0460) DÂN CHẲNG THEO
Hứa với dân quen miệng hứa lèo,
Mặc dân khốn đốn sống đói, nghèo!
Chủ quyền, độc lập không gìn giữ,
Chớ trách vì sao dân chẳng theo!
Phương Minh (10/1963)

(0459) BIẾT MÌNH

(0459) BIẾT MÌNH
Tự biết dở là điều đáng vui,
Thấy mình quá giỏi càng mau lùi!
Tự tin mà đúng là điều tốt,
Tự đại, tự cao : xấu, lại xui!
Phương Minh (8/1974)

(0453) CẠM BẪY XÃ HỘI

(0453) CẠM BẪY XÃ HỘI
Cạm bẫy ngăn ngừa được mới hay,
Muôn hình, vạn trạng khó lường thay!
Nếu không bình tỉnh, quyết tâm tránh,
Vướng bẫy rồi… tai họa đến ngay!
Phương Minh (8/2005)

(0445) TRỞ THÀNH CÔNG CHỨC

(0445) TRỞ THÀNH CÔNG  CHỨC
Nhà cách mạng thành công chức rồi,
Nhu cầu hưởng thụ phải nhiều thôi!
Khi “tâm cống hiến” không còn nữa,
“Vì nước, dân”… đâu dể giữ lời!
Phương Minh (3/1987)

(0444) ĐẠI BIỂU NHÂN DÂN

(0444) ĐẠI BIỂU NHÂN DÂN
Đại biểu nhân dân giỏi biểu dân,
Kỳ sau ắt hẳn dân không cần;
Dại gì tái chọn người không tốt:
Nhẹ việc nước dân, nặng bản thân!
Phương Minh (8/1983)

(0442) HÔN NHÂN MIỂN CƯỞNG

(0442) HÔN NHÂN MIỂN CƯỞNG
Hôn nhân miển cưởng, thiếu tình yêu,
Buồn tẻ khác chi mưa buổi chiều!
Nếu sống với nhau không hạnh phúc,
Thà chia tay sớm lợi hơn nhiều!
Phương Minh (7/1973)

(0441) LÀM HƯ ÓC TRẺ

(0441) LÀM HƯ ÓC TRẺ
Thi cử nhiều đâu chắc đã hay,
Làm hư óc trẻ lại càng gay!
Người tài nổi bật qua thi cử,
Làm được gì…thế giới đổi thay?!
Phương Minh (8/2010)*

(0434) THỜI CON GÁI

(0434) THỜI CON GÁI
Kén chọn quá nhiều, phải vậy mà :
Cái thời con gái… đã dần xa!
Tuổi xuân, muốn hưởng, còn đâu nữa…
Hạnh phúc làm sao kiếm được ra?!
Phương Minh (8/1974)

(0431) NƯỚC MỸ

(0431) NƯỚC MỸ
Bán vủ khi và vơ vét tài nguyên,
Thiếu hai nguồn ấy Mỹ nghèo liền!
Giàu nhờ xương máu nước nghèo, khổ,
Đâu dể gì nước Mỹ bình yên!
Phương Minh (12/1998)

(0430) THAY THỦ TỤC

(0430) THAY THỦ TỤC
Tưởng đâu thời  trước quá lôm côm,
Quan mới lên thay đổi rất xôm!
Rồi lại phạm vào duy ý chí,
Khiến dân thêm khổ, chửi, la om!
Phương Minh (9/1998)