(0557) NHẮN VỚI TỬ TÙ
(0557) NHẮN VỚI TỬ TÙ
Tội tày tròi mà xin khoan hồng,
Ơn huệ ấy là chuyện khó mong!
Cứ thật lòng ăn năn, sám hối,
Chờ đi thanh thản có hơn không?
(8/2003)
(0557) NHẮN VỚI TỬ TÙ
Tội tày tròi mà xin khoan hồng,
Ơn huệ ấy là chuyện khó mong!
Cứ thật lòng ăn năn, sám hối,
Chờ đi thanh thản có hơn không?
(8/2003)
(0554) CHÁN NGÁN QUAN TRƯỜNG
Cấp bằng mua,… chức quyền đều mua,
Tự trọng không mua, đành chịu thua!
Nhắc đến quan trường càng chán ngán,
Con “vua”, học dốt, vẫn làm “vua”!
(8/1974)
(0550) THEO LỊNH TRÊN
Trên phán, dưới nghe, chẳng xét suy,
Làm theo mù quáng rất là nguy!
Cấp trên đâu phải là tiên thánh,
Sai, đúng : tuân theo, còn phải tùy…!
(2/1978)
(0542) XÉT TUYỂN NGƯỜI
Người dốt, dở tìm người giỏi, hay,
Tìm cho thật đúng quả là gay!
Ai không được tuyển càng xui xẻo,
Có trãi qua rồi mới thấy cay!
(9/2004)
(0534) DÂN LẦM QUAN GIỎI
Dốt, dở mà quan có lắm bằng,
Dân tưởng quan giỏi lại càng căng!
Bán, mua bằng giả không nghiêm trị,
Khốn khổ đời dân vẫn cứ tăng!
Phương Minh (8/1994)
(0523) KHEN THƯỞNG
Ai có làm đều được xét khen,
Việc hay, gương tốt nêu rùm beng;
Mới vừa khen đó, còng tay đó,
Chuyện ngược đời nghe riết cũng quen!
Phương Minh (7/1986)
(0522) VƯỚNG VÀO BÀI BẠC
Bạc bài, cá độ,… đã vướng vào,
Từ bỏ cuộc chơi bộ dễ sao?
Khi lậm nặng rồi họa ắt viếng
Từ nghèo sạt nghiệp đến tù lao!
Phương Minh (6/2005)
(0519) TIỀN BẠC VÀ NGHĨA NHÂN
Quá trọng bạc tiền, khinh nghĩa nhân,
Thân nhân, bè bạn dể xa dần,
Đến khi tiền bạc không còn nữa,
Mới thấy nghĩa, nhân thật tối cần!
(3/1973)
(0508) SỐNG GIẢN ĐƠN
Giảm bớt nhu cầu, sống giản đơn,
Khiến nguồn hạnh phúc dồi dào hơn!
Tham lam hưởng thụ càng thêm họa,
Chụp giựt, bon chen tạo hận hờn!
(8/1997)
(0504) VỢ CON CHĂM
Còn chức, còn quyền lắm kẻ thăm,
Hưu rồi, đau yếu vợ con chăm!
Xưa nay chuyện ấy thành thông lệ,
Có lạ gì mà phải khổ tâm?!
(7/1987)
(0500) ĐUA XE TỐC ĐỘ
Thích chết thảm không ý nghĩa gì,
Đua xe tốc độ, cứ đua đi!
Nhà thương, nghĩa địa luôn chờ đón,
Chừa chỗ sẵn sàng chớ ngại chi!
(8/2008)
*2016 : 4/5 (360)