*(1648 – A60*) VÌ SAO DUYÊN LỞ?
Họa bài “DUYÊN LỠ” của Trương Phương Linh)
Vừa mới quen mà đã thẫn thờ,
Chọn vài cảm nghĩ gởi vào thơ
Thuyền tình thiếu bến luôn mong nhớ
Biển ái vắng người mãi đợi chờ
Xuân đến hoa tươi đầy lối nhỏ,
Hè về nắng ấm ngập đường mơ;
Hoa tình chớm nở sao duyên lỡ?
Có phải vì ai quá hững hờ?!
Phương Minh (10/2014)
1735(1648, A60, B27)
_________________________________
DUYÊN LỠ ( Bài xướng )
Gặp gỡ làm chi dạ thẫn thờ
Đêm dài ấp ủ dệt lời thơ
Câu huyền ai gởi tràn mong nhớ
Vần dịêu người trao thẳm đợi chờ
Thu đến ngọt ngào qua lối nhỏ
Mùa sang ấm áp trải đường mơ
Tơ hồng chẳng kết xuôi duyên lỡ
Góp nhặt sầu rơi mộng hững hờ
Truong Phuong Linh
(04/10/14)
Tình Xa ( Bài họa )
Đầy vơi ký ức mãi tôn thờ
Thủy -Trúc hòa thanh dậy phím thơ
Nhịp xuyến êm đềm ngân điệu nhớ
Cung tương nhã nhặn vọng âm chờ
Đồng giao luyến phả say tình nhỏ
Thỏa nguyện trào ân đượm ái mơ
Hạnh ngộ hoan nồng xuôi phận lỡ
Vàng thu mãn cuộc.. dẫu ơ hờ…
__ Lã Thu Phong__